Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4382



Chương 4382

Tuy chỉ là uống một tách cà phê nhưng ông Alexander vấn toát lên một phong thái vô cùng tỉnh tế của người châu Âu.

Ông ta liếc nhìn Tô Lam một cái, nở nụ cười nhàn nhạt: “Cô Tô là người đầu tiên nhìn thấy tôi mà vấn bình tĩnh như vậy.”

Tô Lam ngồi xuống phía đối diện ông ta.

“Sao ông Alexander lại nói như vậy?”

“Bởi vì tôi rất ít khi xuất hiện trước công chúng. Hầu hết các hãng truyền thông, báo chí trong và ngoài nước đều thêu dệt hình tượng của tôi thành một người vô cùng đẹp đế nhưng lại hơi ẻo lả”

“Theo như cách của nước Thiên Hoàng các cô, thì chính là một người đàn ông vô cùng diêm dúa.”

“Thông thường, những người lân đầu nhìn thấy tôi đều sẽ kinh ngạc mà cảm thán một lúc, nói rằng tôi khác rất nhiều so với trong lời đồn.”

“Thế mà, vừa nấy khi tôi tự giới thiệu bản thân, cô Tô Lam lại có vẻ như không hề kinh ngạc.”

Tô Lam cười nhẹ: “Có lẽ trong giới điện ảnh truyền hình và làng thời trang, tôi chỉ có thể được coi là lính mới.”

“Nhưng tôi vẫn hiểu rõ một đạo lý, nước Thiên Hoàng chúng tôi có một câu châm ngôn là nhìn người không thể nhìn bề ngoài, nước biển không thể đong bằng rổ.”

Ông Alexander nghe không hiểu ý tứ câu nói kia, ông ta nhíu mày, hỏi: “Hả?”

Tô Lam cười cười ngượng ngùng: “Ý nghĩa của câu nói này là muốn nhắc nhở chúng ta không nên đánh giá một người dựa trên những tin đồn hoặc vẻ bề ngoài.”

“Tôi rất thích câu châm ngôn này của người Bạch Lạc các cô.”

Mặc dù mới gặp nhau lần đầu, nhưng bọn họ vẫn trò chuyện hết sức tự nhiên.

Trong suốt quá trình nói chuyện, ánh mắt của ông Alexander vẫn luôn nhìn Tô Lam.

Ông ta nhìn cô gái này một lượt từ trên xuống dưới.

Ông ta phát hiện cô so với mình thì trẻ hơn rất nhiều, mặc dù chính ông ta cũng không già lắm.

Cách ứng xử lại vô cùng khéo léo, không hề luống cuống, mất bình tĩnh.

Hơn nữa, cô còn toát lên sự nhiệt huyết và tự tin chỉ có ở người trẻ tuổi.

Công ty Mq của bọn họ đã im ắng nhiều năm như vậy, bây giờ muốn công ty phát triển ổn định.

Cần nhất là loại tự tin và nhiệt huyết như thế này.

Ánh mắt của cô Elena quả nhiên vẫn độc đáo và sắc bén như vậy, cuối cùng ông Alexander cũng yên tâm.

“Đây là hợp đồng năm năm tôi đã soạn, cô xem qua một chút.”

Ông Alexander lấy một bản hợp đồng từ trong túi xách ra.

Hợp đồng chia thành hai phần, bên A là công ty điện ảnh Mq còn bên B là Văn phòng truyền hình Hạ Mè của Tô Lam.

Tô Lam đọc nhanh như gió, dùng tốc độ nhanh nhất xem xong bản hợp đồng.

Phát hiện bên A đã được cô Elena ký tên xong.

Và còn được đóng lên con dấu của công ty Ma.