Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4434



Chương 4434

Nhưng anh không hề nghĩ đến cái giá phải trả cho nó, chính là Tô Lam phải rơi vào vòng xoáy của nguy hiểm.

“Nếu như bất quá thì, hay là chúng †a gọi cảnh sát đi!”

Mộ Mãn Loan sốt ruột đến nỗi mặt mày trông vô cùng xanh xao.

Cô và Phương Trí Thành đối mắt nhìn nhau, giờ cô chỉ có thể nghĩ rằng, trừ việc báo cảnh sát ra thì không còn cách nào khác nữa rồi.

Thế là Phương Trí Thành cũng gật đầu: “Vậy cũng được, cô đợi ở đây, tôi đi lấy xe, chúng ta sẽ đến đồn cảnh sát.”

“À còn nữa, chuyện này chúng ta có cần gọi điện báo cho cậu Quan trước không…”

“Không cần đâu!”

Phương Trí Thành vừa nói xong đã nghe được câu đáp lại vô cùng lạnh nhạt.

Hai người giật mình quay đầu lại.

Liền thấy Quan Triều Viễn đang mặc bộ Âu phục màu đen, khuôn mặt sáng sủa của anh không hề có chút biểu cảm nào.

Anh ấy cứ mặc như vậy mà theo bọn họ đến đây, cả người th ở dốc, đầy mồ hôi.

Mang đến cho người khác áp lực nặng nề như bị đè nén.

Phương Trí Thành vừa nhìn thấy anh ấy thì khóe miệng đã bất giác trầm xuống.

Chỉ nghe thấy những tiếng ‘rầm rầm’ trong lòng, một cảm giác vô cùng bất an thoáng chốc trồi dậy.

Xong rồi, chỉ cần nhìn thấy biểu cảm của Quan Triều Viễn cũng có thể đoán được, anh ta rõ ràng là đã biết gì đó rồi.

Mà tính cách của Quan Triều Viễn còn kỳ lạ, khó đoán hơn cả Tô Duy Naml Nếu như để Quan Triều Viễn biết được chính bản thân anh đã đề nghị đến quán bar này để tìm manh mối.

Có khi nào anh ta sẽ băm văm mình ra không?

“Cậu… cậu Lệ, sao cậu lại đến đây?”

Bởi vì quá lo lắng, cho nên lúc Phương Trí Thành mở miệng, giọng nói cứ run rẩy lắp ba lắp bắp từng lời một.

Quan Triều Viễn bước mấy bước dài đến bên trước mặt Phương Trí Thành và Mộ Mẫn Loan.

Anh lạnh nhạt nhìn lướt qua Phương Trí Thành, khuôn mặt vẫn không chút biểu cảm: “Nếu tôi còn không đến thì đến vợ mình đang ở đâu tôi cũng không biết đấy.”

Xong rồi, lần này thì xong thật rồi!

Anh ấy biết, biết chắc rằng Quan Triều Viễn đã biết được chuyện Tô Lam mất tích rồi!

“Cậu Lệ, cậu nghe tôi giải thích, thật ra chuyện là như vậy…”

Phương Trí Thành lắp ba lắp bắp muốn giải thích.

Bõng thấy Quan Triều Viễn quay người: “Hai người đi theo tôi!”

“Sao cơ?”

Phương Trí Thành và Mộ Mãn Loan ngây người trong giây lát, vân không hiểu chuyện gì đang xảy ra.