Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4502



Chương 4502

Vì vừa chạy rất vội vã nên trên mặt cô ta có phần hơi đỏ lên, quần áo cũng có chút hỗn độn.

Vạt áo vốn hơi rộng mở lại hạ xuống thêm một ít.

Quan Triều Viễn đứng ở nơi đó, chỉ cần cúi đầu nhìn một cái là thấy được khe rãnh thật sâu kia.

Chỉ hình như cô giáo Bạch không tự phát hiện ra được điều này.

Cô ta mỉm cười, đưa tay chuẩn bị kéo Quan Tử Việt.

Nhưng cậu nhóc nhỏ này lại vô cùng không phối hợp.

Cậu thản nhiên lùi ra sau vài bước, khiến cô giáo Bạch quơ vào khoảng không.

“Cô giáo Bạch, có chuyện gì sao?”

Không chạm vào được Quan Tử Việt, trên mặt cô giáo Bạch hiện ra một nụ cười xấu hổ.

Chỉ là, một lát sau, cô ta lại quay về với vẻ bình tĩnh ban đầu.

Cô ta mỉm cười lấy từ trong túi ra một cây kẹo m út, nói: “Đây, đây là của cô giáo Bạch tặng cho con đấy!”

Quan Tử Việt nhìn cây kẹo m út kia trong tay cô ta, sắc mặt lập tức trở nên có phần khó coi.

Cậu nhóc ngẩng đầu nhìn về phía Quan Triều Viễn, biểu cảm vô cùng bối rối.

Vì cậu nhóc rất giống Quan Triều Viễn, từ nhỏ đã không thích ăn đồ ăn vặt.

Đặc biệt là mấy món đồ ngọt.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Nhưng Quan Triều Viễn đã đặt ra cho cậu một quy định.

Đó là dù có không phải món mình thích, lúc từ chối cậu cũng phải vô cùng lễ phép mới được.

Nhưng bây giờ không biết vì sao, Quan Tử Việt đột nhiên có suy nghĩ muốn phá vỡ quy tắc này.

Vì cô giáo Bạch này thật sự trông rất đáng ghét Mà cô giáo Bạch lại hiểu lầm suy nghĩ của Quan Tử Việt.

Cô ta thấy cậu quay đầu nhìn Quan Triều Viễn, cho là cậu đang hỏi ý cha mình.

Vì thế cô ta bày ra thái độ của một chủ nhiệm lớp, mạnh mẽ đưa kẹo m út đến trước mặt Quan Tử Việt: “Bạn học nhỏ Tử Việt, con đừng sợ hãi, đây là của cô cho con, thích ăn thì con cứ nhận đi!”

Cô ta vừa nói lời này, vừa ngẩng đầu nhìn thoáng qua Quan Triều Viễn.

Vừa mới ban nấy, cô ta phát hiện ra hình như Quan Triều Viễn cũng đang nhìn mình.

Lòng cô ta khẽ run lên, cô giáo Bạch nở một nụ cười mà cô ta tự cho là quyến rũ: “Yên tâm đi, nhất định cha con sẽ không từ chối ý tốt của cô đâu!”

Ánh mắt thản nhiên của Quan Triều Viễn cứ nhìn vị giáo viên trẻ tuổi này như thế.

Loại “ngôi sao diễn xuất” này anh ta đã từng gặp không ít, lần này đối với anh nó chỉ là một trò đùa.

Bây giờ nhìn thấy vẻ mặt thắc mắc của con trai dành cho mình, khóe miệng Quan Triều Viễn nhếch lên một cái: “Con muốn xử lý thế nào thì con cứ làm thế đó đi!”

Cô giáo Bạch nghe xong lời này, trong lòng vui vẻ.

Có vẻ như lời anh vừa nói ra là cho Quan Tử Việt, nhưng nó lại mang một ít ám hiệu.

Quan Triều Viễn đáp lại như vậy, có phải anh đã bị cô ta hấp dẫn rồi không?

Cùng lúc đó, sau khi được cha mình cho phép, hai mắt Quan Tử Việt sáng lên.

Cậu nhóc bèn cầm lấy kẹo m út cô giáo Bạch đưa cho.