Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4516



Chương 4516

Con búp bê Barbie màu hồng nhạt này được làm vô cùng tinh xảo, trông rất sống động. Ngay cả một bà dì như cô nhìn vào cũng cảm thấy cõi lòng thiếu nữ rục rịch.

Dù cô có là phụ nữ thoáng nghĩ thế nào, thì khi chuyện này xảy ra trên người chính đứa con của mình, cô vẫn cảm thấy không chấp nhận được.

“Em đang làm gì vậy?”

Phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nói trầm thấp.

Búp bê trong tay thuận thế bay ra ngoài.

Cô ngoái đầu, vừa nhìn thấy bóng dáng của Quan Triều Viễn, liền vững vàng tiếp được con búp bê kia.

“Là anh à! Sao anh đi đường nào mà không có tiếng động vậy?”

Tô Lam thở dài nhẹ nhõm một hơi.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Cô võ võ ngực có hơi khoa trương, đứng dậy.

Quan Triều Viễn cúi đầu nhìn lướt qua túi xách nhỏ trước mặt Tô Lam.

Anh không kìm được mà nhíu mày: “Em đang lấy cái gì của con mình đó?”

Trên mặt Tô Lam hiện lên một chút biểu cảm xấu hổ: “Chồng à, may mà hôm nay em lục lọi như vậy một chút.”

“Nếu không sau này con trai chúng †a thích con trai, anh cũng đừng có ở đó mà khóc lóc!”

Nghe Tô Lam nói như thế, ánh mắt Quan Triều Viễn cũng trở nên kỳ lạ.

Anh nhìn vào mắt vợ mình, hệt như đang nhìn một người có vấn đề về đầu ÓC: “Thích con trai?”

Tô Lam gật đầu lia lịa: “Anh nói xem, nó giống anh, là một đứa con trai không biết lãng mạn, vì sao bông nhiên nó bắt đầu thích búp bê Barbie màu hồng phấn hả? Vậy nên, không phải nó đang sinh ra hiểu lầm gì với xu hướng của bản thân chứ?”

Quan Triều Viễn vô cùng tỏ vẻ không có ý kiến.

“Em cũng không phải đang nói chuyện giật gân đâu!”

“Vừa rồi em lướt qua Baidu, đó là một loại chuyện liên quan đến ý thức, nó cần phải bóp ch3t từ lúc còn trong nôi mới được!”

Quan Triều Viễn cứ nhìn chằm chằm Tô Lam như thế, ánh mắt vô cùng kỳ lạ: “Dạo này phòng làm việc của các em rảnh rồi lắm sao?”

Tô Lam khẽ sửng sốt, dường như chưa kịp phản ứng lại với những lời này của Quan Triều Viễn.

Cô lắc đầu ngơ ngác, trả lời rất thành thật: “Không có, hai ngày nữa là buổi họp báo, nên em vấn rất bận rộn!”

Quan Triều Viễn khoanh hai tay trước ngực rồi nhìn cô bằng ánh mắt vô cùng ý vị: “Nếu đã không rảnh thì em cất đồ đạc vào cặp sách của con rồi đi làm chuyện của mình đi. Nếu để thằng bé biết em động vào đồ của nó thì hậu quả sẽ nghiêm trọng lắm đấy.”

“Nhưng mà… Tô Lam định nói gì đó nhưng bị ánh mắt của Quan Triều Viễn ngăn lại.

“Em muốn làm gì thì làm nhưng đừng kéo anh xuống nước cùng. Còn nữa, anh nhắc nhở em một câu, làm gì thì tự gánh chịu hậu quả.” Nói xong, Quan Triều Viễn xoay người một cách tao nhã, xỏ dép vào rồi đi thắng về phòng mình.

Tô Lam đứng sau lưng anh, cô nhìn con búp bê Barbie màu hồng trong tay mình rồi hét lên trong sự tức giận: “Này, Quan Triều Viễn kia, anh nói cứ như thể thằng bé không phải con trai anh vậy!”