Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4579



Chương 4579

Nếu đã muốn hủy hoại thì đương nhiên phải hủy hoại thứ quý giá nhất trong lòng Tô Lam. Thứ quý giá nhất của cô ấy trừ mấy đứa con chính là Quan Triều Viễn. Tô Bích Xuân biết rõ điều này hơn bất cứ ai. Chỉ cần cô ta nghĩ cách chiếm được Quan Triều Viễn thì dù cô ta không cần làm gì hết, Tô Lam cũng sẽ bị đánh bại.

Khoảng thời gian qua, Tô Bích Xuân không có bất cứ động tĩnh gì là vì đang âm thầm giám thị Tô Lam, muốn tìm được cơ hội tuyệt vời. Chẳng qua cô †a không ngờ cơ hội lại tới nhanh đến thế.

Lần này để hủy diệt Tô Lam, Tô Bích Xuân có thể nói là dốc hết vốn liếng. Cô ta mua một loại hương liệu nổi tiếng ở nước ngoài, loại hương liệu này chẳng những có thể khống chế tình cảm của con người mà còn có thể làm tê liệt thân kinh, khiến người ta sinh ra ảo giác. Cho dù là người đàn ông có ý chí sắt thép như Quan Triều Viễn thì chưa chắc cũng đã chống lại dược hiệu mãnh liệt như thế.

Tô Bích Xuân liên tục xoay người trên giường. Nghĩ tới mình chỉ cách Quan Triều Viễn một bức tường, không lâu Sau người phụ nữ cực phẩm đó sẽ xông vào, cô ta lại không nhịn được hưng phấn.

“Triều Viễn, mau tới đây…” Tô Bích Xuân khó nhịn kêu tên anh.

“Ào ào… ào ào…”

Quan Triều Viễn đang tắm nước lạnh trong phòng tắm bỗng nghe thấy tiếng kêu tên mình ở bên ngoài. Trong mơ màng, giọng nói đó rất quen tai, thậm chí còn hơi giống Tô Lam.

“Chồng ơi, anh mau tới đây…” Giọng nói nũng nịu đó càng ngày càng giống Tô Lam, khiến Quan Triều Viễn cau mày.

Trên thế giới này, sẽ không có người thứ hai kêu anh là chồng ngoài Tô Lam. Mặc dù còn nghỉ hoặc, nhưng chỉ cần đề cập tới Tô Lam, trái tim cứng như sắt thép của Quan Triều Viễn sẽ dễ dàng bị phá hỏng.

Khi anh bước ra phòng tắm, nghe thấy giọng nói khó nhịn của cô ta, anh đi vào phòng ngủ, lập tức thấy người phụ nữ đang năm trên giường. Trước mắt như có hai bóng người chồng lên nhau khiến anh không thể thấy rõ. Quan Triều Viễn nhắm mắt lại, lắc đầu thật mạnh. Đấn khi mở mắt ra, xuất hiện trước mắt anh là Tô Lam gò má đỏ ửng, vô cùng đáng thương.

“Chồng, mau tới đây…”

Tô Bích Xuân vừa nói vừa vươn tay phải về phía Quan Triều Viễn, một bàn tay khác liên tục kéo tấm lụa mỏng trên người mình.

Cô ta đã từng ngủ với rất nhiều người đàn ông nên biết cách hầu hạ đàn ông, đồng thời cũng biết tư thế nào của mình là hấp dẫn nhất. Hơn nữa lần này cô ta dùng liều mạnh như vậy, cô ta không tin Quan Triều Viễn có thể chống lại sức hấp dẫn của mình.

Nhìn ánh mắt mờ mịt của Quan Triều Viễn, Tô Bích Xuân đã bắt đầu khẩn cấp. Bởi vì ngay từ khi Quan Triều Viễn vào cửa, cô ta đã gọi điện cho Tô Lam.

Lúc này có lẽ Tô Lam đang vội vã chạy tới nơi này. Không biết khi con tiện nhân đó thấy mình với người chồng cô †a yêu nhất ở trên giường điên loan đảo phượng, vẻ mặt cô ta sẽ thế nào nhỉ?

Chỉ tưởng tượng ra cảnh đó, Tô Bích Xuân lại cảm thấy vô cùng hả dạ.

Quan Triều Viễn chẳng phải là người đàn ông mà cô kiêu hãnh sao? Chẳng phải cô nâng niu anh ta trong lòng bàn tay, không muốn cho người phụ nữ khác nhìn nhiều một chút sao? Hôm nay tôi sẽ cho cô thấy, loại đàn ông chung thủy một lòng trong mắt cô cũng chẳng khác những người đàn ông tâm thường là bao!

“Chồng ơi…”

Cách đó không xa, Quan Triều Viễn đứng ở cửa. Áo sơ mi trắng trên người anh đã bị xối nước, giọt nước không ngừng nhỏ xuống, bày ra sức hấp dẫn đàn ông của anh. Cho dù không nhìn dáng người hoàn hảo của anh, chỉ nhìn gương mặt anh, Tô Bích Xuân đã cảm thấy cả người sôi trào.