Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4615



Chương 4615

“Em tin anh.”

Ba chữ ngắn ngủi, Tô Lam lại nói rất chắc chắn. Nghe vậy, Quan Triều Viễn quay lại nâng mặt cô lên. Tô Lam ngẩng đầu, đôi mắt to đầy nước nhìn anh. Quan Triều Viễn không biết lúc này đôi mắt sắc bén sâu thẳm của anh tràn đây dịu dàng, gần như có thể ngấy chết người: “Ừ”

Quan Triều Viễn đ ộng tình muốn hôn Tô Lam, cô đột nhiên lùi lại, chớp mắt nói: “Em không quấy rầy anh làm việc nữa.”

Quan Triều Viễn còn chưa phản ứng kịp thì đã cảm thấy trong lòng trống rỗng, cô đã nhanh chóng rời đi như một con cá trơn trượt.

Không lâu sau, Lâm Mộc kêu hai người xuống ăn cơm. Cơm của Tô Lam là do Quan Triều Viễn bưng lên. Rõ ràng anh từng nói không thích ăn cơm trong phòng, nhưng vẫn dung túng cô như trước kia, dung túng đến mức có thể phá vỡ thói quen và quy củ của mình.

Trong lòng Tô Lam ấp áp. Ăn cơm xong, cô tiếp tục nhìn anh làm việc. Tô Lam rất thích nhìn vẻ mặt nghiêm túc lúc làm việc của Quan Triều Viễn.

Quan Triều Viễn nói anh không ra ngoài thì thật sự không đi đâu. Hai người ở trong phòng ngủ chính suốt hai ngày.

Mỗi ngày Tô Lam chỉ cần ăn ngủ rồi ngẩn người nhìn Quan Triều Viễn. Đến ngày thứ ba, thương tích của cô đã gần như lành lặn hết. Vết thương trên người Quan Triều Viễn cũng dần dần lành lặn dưới sự chăm sóc của Tô Lam.

Hôm nay, khi Quan Triều Viễn đang cúi đầu làm việc thì cô gái vẫn luôn nhìn anh bỗng đi tới trước mặt anh. Nghe thấy đ ộng tĩnh, anh ngẩng đầu nhìn cô, nghe thấy cô nói: “Chồng ơi, em muốn…”

Tô Lam nói rất chậm, hơn nữa nhìn Quan Triều Viễn bằng đôi mắt sáng ngời sùng bái. Thế nên nghe xong, Quan Triều Viễn còn tưởng cô đã lành lặn rồi nên bắt đầu trêu ghẹo mình.

“Anh sẽ thỏa mãn em ngay.”

Mặt Tô Lam lập tức đỏ bừng, luống cuống giải thích: “Ý em không phải thế. Ý em là muốn máy tính của em.”

Máy tính của cô bị Quan Triều Viễn lấy đi, trong đó còn có kế hoạch đã viết được một nửa. Mấy ngày nay cô không làm gì, mặc dù ngắm nhìn Quan Triều Viễn cũng là sự hưởng thụ, nhưng cứ lãng phí thời gian thế này thì cũng không được. Cho nên cô muốn lấy lại laptop của mình, tiếp tục hoàn thành bản kế hoạch.

Chung quy buổi họp báo của Mộ Mãn Loan và Asius rất thành công, kế tiếp cân phải bày ra công việc cụ thể hơn. Đây là đơn hàng lớn thứ nhất của phòng làm việc điện ảnh Hạt Mè. Tô Lam không muốn vì thương tích của mình mà chậm trễ chuyện này. Mấy ngày nay cô mới biết thỉnh thoảng họ sẽ gọi điện thoại tới để bàn chuyện với cô, nhưng mấy cuộc gọi đó đều bị Quan Triều Viễn chặn lại. Chỉ cân nghe thấy giọng nói lạnh lẽo của Quan Triều Viễn, nhân viên phòng làm việc như có thể cảm nhận được áp suất thấp truyền qua đường ống điện thoại, khẩn trương đến mức tóc gáy dựng đứng. Nhưng Quan Triều Viễn lại còn đủ kiên nhẫn nghe họ nói xong, thậm chí còn đưa ra chỉ thị.

Nghe Quan Triều Viễn an bài, đám nhân viên đều đồng ý ngay, hơn nữa còn lập tức thi hành. Họ tích cực như vậy không chỉ vì anh là chông của Tô Lam, mà còn vì bá lực và năng lực phản ứng cực nhanh của anh. Có chút kế hoạch chỉ miêu tả sơ sơ trong điện thoại, Quan Triều Viễn đã lập tức phát hiện điểm yếu của nó, hơn nữa mau chóng chỉ ra, kêu họ sửa chữa. Sau mấy cuộc điện thoại, toàn thể nhân viên trong phòng công tác đều bội phục Quan Triều Viễn sát đất. Quả nhiên Boss Lệ có thể trở thành nhân vật phong vân trong thương trường đều có nguyên nhân hết.

Quan Triều Viễn có thể tự lập môn hộ khác sau khi bị đuổi khỏi tập đoàn Lệ Thiên, hơn nữa chỉ trong mấy năm ngắn ngủi đã lại bước lên bảng tỷ phú Forbes, sáng tạo hàng loạt kỳ tích. Nam thần quả nhiên chính là nam thần! Chỉ có thể nhìn từ xa chứ không thể nhúng chàm!