Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4669



Chương 4669

Tô Duy Nam căm tức đẩy mặt cô ra, sau đó quát Thomas đang đứng bên ngoài xem kịch vui: “Còn đứng đó làm gì? Lái xel”

Nhìn chiếc xe lao vùn vụt, Mộ Mãn Loan ôm chặt dây an toàn. Tô Duy Nam không quan tâm cô, khiến Mộ Mãn Loan càng thấp thỏm. Mãi tới khi chiếc Bugatti đỗ trong sân biệt thự, Mộ Mẫn Loan mới yên lòng.

Trong nhà còn có người hầu, hình như Bảo Anh và Nhất Vi cũng đã tan học, có lẽ Tô Duy Nam sẽ không xằng bậy với mình đâu. Mộ Mẫn Loan luống cuống tay chân tháo dây an toàn, đột nhiên cả người lại bị Tô Duy Nam khiêng lên vai.

“Anh bỏ em xuống! Em có chân! Em Sẽ tự đi!”

Tô Duy Nam hoàn toàn làm lơ tiếng kêu của cô. Trên đường đi, người hầu trong biệt thự đều chăm chú nhìn họ, khiến mặt Mộ Mẫn Loan đỏ ửng.

ĐI”

Tô Duy Nam ném cô lên giường, sau đó đạp cửa phòng ngủ đóng lại. Mộ Mãn Loan bắt đầu cảnh giác, cô bị ngã choáng váng đầu, dùng cả tay lẫn chân bò dậy, nhanh chóng lùi vào góc giường: “Tô Duy Nam! Anh không thể làm thết”

Tô Duy Nam đi tới, vừa kéo caravat vừa lạnh giọng nói: “Không thể làm gì?”

Anh vừa nói vừa đi tới trước mặt Mộ Mẫn Loan.

Mộ Mãn Loan xoay người muốn trốn, Tô Duy Nam cúi đầu nhìn cô, đè cô xuống giường.

“Đừng như vậy! Bảo Anh và Nhất Vị còn ở nhà mài!” Mộ Mẫn Loan vẫn còn giấy dụa hấp hối. Nhưng lửa giận của Tô Duy Nam càng ngày càng mãnh liệt vì thấy cô từ chối. Chỉ cần tưởng tượng cảnh Asius và Mộ Mẫn Loan hôn nhau, cơn giận trong lòng anh lập tức sôi trào như sóng biển, tức khắc nuốt chứng lý trí của anh.

“Mộ Mãn Loan, là em làm trái với quy tắc trò chơi trước!”

Tô Duy Nam vừa dứt lời, hai tay dùng sức đè lên. Theo tiếng hét của Mộ Mãn Loan, áo sơ mi của cô bị xé rách.

Chẳng mấy chốc khí tức của Tô Duy Nam đã lấn át tiếng hét của cô. Thân thể của anh trở nên nóng bỏng, nhiệt độ cao đến kinh người. Khi hai người đang quấn quýt lấy nhau thì Mộ Mẫn Loan chợt cảm thấy có thứ gì đó đè lên người mình.

“Ưml” Cô rên lên, phát hiện Tô Duy Nam gục ngã trên người mình, sau đó hôn mê bất tỉnh.

“Duy Nam?” Mộ Mãn Loan thử kêu hai tiếng, người đè lên cô lại không có phản ứng gì.

Năng quá! Mộ Mãn Loan phí sức chín trâu hai hổ mới đẩy anh sang bên cạnh. Cô nghẹn cơn tức, vừa xoa mông vừa chỉnh lại quần áo của mình. Cô vẫn còn sợ hãi, thò tay chọc Tô Duy Nam.

Lúc này mới kinh ngạc phát hiện người anh nóng kinh hồn.

“Bắt nạt em như thế, nên để anh tự sinh tự diệt!” Mộ Mẫn Loan lẩm bẩm, sau đó xoay người nổi giận đùng đùng muốn rời đi. Nhưng đi tới cửa, cô lại căm tức vòng trở lại.

“Thân nhiệt cao quá, chẳng lẽ bị sốt? Nhưng vừa rồi anh ta hung ác như thế, đáng lẽ phải ném anh ta ở đây để anh ta tự sinh tự diệt!”

Cuối cùng, cô thở dài một hơi, sau đó bưng nước từ nhà vệ sinh vào phòng, định lau người cho anh trước rồi mới kêu bác sĩ. Cô không muốn để bọn trẻ thấy anh quần áo xộc xệch lại hiểu lâm.

Mộ Mẫn Loan cởi cúc áo cho anh.

Nhưng Tô Duy Nam đang mơ màng chỉ cảm thấy trên người nóng rực, đột nhiên có một bàn tay lành lạnh lại gần, xúc cảm mát lạnh khiến anh khẽ run lên. Mộ Mẫn Loan còn chưa cởi cúc áo xong thì đã bị anh nắm chặt tay, dùng sức kéo cô ngã vào lòng mình.