Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4760



Chương 4760

Chân của cô cào cào nửa ngày, vừa chuẩn bị giãm lên ban công đối diện.

Đột nhiên một âm thanh lạnh lùng truyền đến: “Em đang làm gì đấy?”

“A!”

Tô Lam bị hoảng sợ, cô trượt chân, cả người rơi thẳng xuống ban công.

Cảnh tượng này, khiến trái tim của Quan Triều Viễn đứng đối diện đột nhiên ngừng đập.

Anh đột nhiên nhào tới, ôm lấy eo của Tô Lam.

Quán tính do trọng lực mang lại khiến hai người ngã về phía sau.

“Aal”

Quan Triều Viễn dùng cơ thể của mình để đỡ Tô Lam.

Sự va chạm mạnh khiến anh rên lên một tiếng. Lưng của anh tiếp xúc với mặt đất.

“Sao anh lại hù em? Anh có biết đột nhiên phát ra tiếng động sẽ hù chết người sao?”

Tô Lam nằm gọn trong ngực anh, làm kẻ ác đầu tiên cáo trạng.

Quan Triều Viễn đỡ cơ thể của cô, hai người từ từ đứng lên: “Anh nào dám hù em. Em không hù anh thì anh đã phải cám ơn trời đất rồi.”

Tô Lam đỏ mặt: “Em chỉ muốn xem thử anh đang làm gì…”

Càng nói âm thanh của cô càng trở nên nhỏ dần.

Quan Triều Viễn không thể chịu nổi nhất chính là bộ dáng tỏ ra ấm ức tủi thân của cô.

Vừa rồi bởi vì lo lắng nên lửa giận cũng dần dần biến mất.

Giọng nói anh lạnh lùng: “Vừa nãy anh bị ngã ra sau. Em đỡ anh vào trong và giúp anh bôi thuốc đi.”

“Ừm”

Quan Triều Viễn ngồi xuống sô pha ở bên cạnh, Tô Lam vội vàng tìm thuốc mỡ, cẩn thận bôi thuốc cho anh.

May mắn là không có trầy da cho nên cũng không chảy máu, chỉ là có một xíu vết bầm.

“Đã thấy đỡ hơn chưa?”

Bàn tay của Tô Lam rất mềm mại. Hơn nữa cô dùng lực cũng vừa đủ.

Ngay lập tức, Quan Triều Viễn cảm thấy cơn đau ở lưng đã biến mất hơn một nửa.

Sau đó anh quay đầu lại, liếc cô một cái: “Kỹ thuật cũng không tệ lắm.”

Tô Lam vội vàng cười tửm tỉm sáp lại gần anh: “Đương nhiên rồi. Trước kia em ở nhà thường xuyên bóp vai cho mẹ. Kỹ thuật chắc chắn là phải tốt rồi!”

Quan Triều Viễn hơi cau mày lại.

Từ nhỏ Tô Lam đã được mẹ và anh trai yêu thương.

Sau này gia đình xảy ra biến cố, cũng không khiến cô cảm thấy oán hận cuộc đời này.

Ngược lại trái tim nhỏ bé kia còn tràn đầy lòng biết ơn.

Tô Lam thật sự rất tuyệt vời.

Cô tốt đẹp như thế khiến anh cảm thấy mình không xứng với cô.

Cho nên hôm nay anh mới nhốt mình ở trong phòng.