Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 5079



Chương 5079

“Hôm đó, sau khi anh ấy đồng ý gặp tôi một lần, chị có biết tôi đã cố gắng bao nhiêu mới kiềm chế được xúc động gọi điện thoại cho anh ấy không?”

“Tôi không muốn quấy rầy anh ấy, nhưng ai mà ngờ được vừa rồi anh ấy lại chủ động gọi điện thoại cho tôi, hơn nữa còn hẹn tôi đi xem phim nữa!”

Thật ra Tô Lam có thể nghe ra được, lúc Nguyễn Phương Thảo nói những lời này thì giọng nói của cô ta đã bắt đầu hơi run rẩy rồi.

Chỉ nhiêu đó thôi đã đủ để thấy tâm trạng của cô ấy lúc này kích động đến cỡ nào.

“Tô Lam, chị có biết không? Tôi thích anh ấy nhiều năm như vậy, cố gắng hết sức, nghĩ tất cả mọi cách để đến gần anh ấy nhưng trước sau vẫn không có một chút kết quả nào.”

“Nhưng sau khi anh ấy gặp tôi một lần thì bây giờ lại còn chủ động hẹn tôi đi xem phim nữa chứ, đây quả thực là giống như đang nằm mơ vậy!”

“Ôi trời ơi, anh ấy lại hẹn tôi xem phim! Thậm chí tôi còn không dám viết những thứ như thế này vào trong kịch bản! Tôi không thể ngờ rằng tôi có thể chờ đợi cho đến ngày này!”

Ngoài sự mừng rỡ, Nguyễn Phương Thảo càng cảm thấy hưng phấn ôm lấy Tô Lam, ríu rít nói chuyện: “Tô Lam, nếu không phải vì cô thì chắc chắn Chiến Lưu Thành sẽ chẳng bao giờ đồng ý gặp mặt tôi!”

“Hay những chuyện như hẹn tôi đi xem phim thì càng không thể xảy ra, cho nên lần này chị lập công lớn rồi! Tôi thực sự rất cảm ơn chị!”

“Phương Thảo…”

Tô Lam thấy Nguyễn Phương Thảo hưng phấn đến mức gần như không thể tự mình thoát ra khỏi sự mừng rỡ điên cuồng ấy thì nhất thời cảm thấy tâm trạng của mình vô cùng phức tạp.

Cô cũng không biết liệu cô có nên nói cho cô ấy biết sự thật hay không.

Chiến Lưu Thành tuyệt nhiên không phải vì thích cô ta nên mới hẹn cô ta ra ngoài xem phim hẹn hò.

Mà chỉ là vì trả thù và uy hiếp cô mà thôi.

Nhưng bây giờ, khi cô nhìn thấy dáng vẻ hi vọng hưng phấn không thôi của Nguyễn Phương Thảo thì nhất thời cũng không biết nên mở miệng như thế nào.

Dù sao đây cũng là một giấc mơ đẹp mà Nguyễn Phương Thảo khao khát suốt ba năm qual Nếu như cô cứ như vậy mà bóp nát nó, vậy thì quả thực là chẳng khác gì xát muối vào vết thương của cô ta.

Đến lúc đó Nguyễn Phương Thảo không chỉ không còn tâm trí ở lại đoàn làm phim này tiếp tục làm việc, mà chỉ Sợ cuộc sống của cô ta cũng sẽ biến thành một mớ hỗn độn vì sự đả kích này mất.

Nhưng nếu cô cứ im lặng, không nói một câu nào, vậy thì không khác nào gián tiếp đẩy Nguyễn Phương Thảo vào trong một cái hố lửa không thấy đáy.

Dù sao thì một người đàn ông như Chiến Lưu Thành thật sự quá nguy hiểm!

Hơn nữa anh ta hoàn toàn không hề có một chút xíu phong độ lịch lãm cơ bản nhất của một người đàn ông, vì để đạt được mục đích mà không từ bất cứ | thủ đoạn nào.

Một người đàn ông mang theo mục đích vô cùng phức tạp để tiếp cận một cô gái đơn giản và đơn thuần như Nguyên Phương Thảo, cuối cùng chắc chăn người chịu tổn thương sẽ chỉ có một mình Nguyên Phương Thảo.

Cho dù đó là một chấn thương thể xác, hay một sự lừa dối về mặt tình cảm.

Cô nghĩ rằng Nguyễn Phương Thảo cũng chưa chắc có thể chịu đựng được cú sốc này.

Sau khi nghĩ đến điều này, Tô Lam cảm thấy mình vẫn cần phải nhắc nhở cô ta một chút.

“Phương Thảo, tôi biết có lẽ cô và Chiến Lưu Thành đã quen biết nhau từ rất lâu trước đây rồi, nhưng cô thật sự chắc chắn rằng cô hiểu con người anh †a sao?”

Tô Lam không biết phải nói thế nào mới có thể cảnh báo cho cô ta biết điều cô đang lo lắng.