Trong căn phòng, ngập mùi ái muội. Anh mạnh mẽ nhấp vào \*\*\* \*\*\*\*\* cô. Dần đau đã trở thành sung sướng. Anh nhấp ngày một nhanh hơn, vang lên tiếng 'phạch phạch' rất dâm đãng.
"Hạo... chậm... chậ..m m..ột chút" Cô rên, \*\*\* \*\*\*\*\* không ngừng rỉ nước. "Em sắp ra... muốn ra... aaa"
"Em cố nhịn một chút, bảo bối" Anh khẽ gọi cô, ra sức nhấp mạnh vào \*\*\* \*\*\*\*\*. "Thích không, hửm?"
"T... thích" Cô nói, ánh mắt mơ màng, đắm chìm vào khoái cảm mà anh mang lại. Anh cười hài lòng.
Anh nhấp thật mạnh vào sâu bên trong, chất dịch trắng nóng hổi được phóng ra đầy cả tử cung cô.
"Ưm" Cô thở một hơi dài, nhắm nghiền mắt.
"Bảo bối, anh vẫn chưa hết cương!"
Họ lại dây dưa cùng nhau từ hiệp này sang hiệp khác.. thật nhiều... thật nhiều.
\-\-\-
Khi các vị khách đã ra về hết. Giai Kỳ vẫn còn ngồi ở ghế và uống rượu, Khải Phong nhìn thấy liền bước đến gần.
"Giai Kỳ, cô say rồi, đừng uống nữa"
Giai Kỳ mơ màng nhìn cậu. "Hôm nay là ngày vui của Thiên Duyên, tôi phải uống để chúc mừng cô ấy"
"Cô uống từ đầu tiệc đến tàn tiệc luôn mà vẫn còn muốn uống sao?" Cậu giật lấy ly rượu trong tay cô, bế cô lên.
"Ưm, anh làm gì vậy? Thả tôi xuống" Cô đánh vào ngực cậu.
"Đừng động đậy, nếu cô cứ như vậy tôi sẽ không nhịn được mà ăn cô mất" Cậu nói xong đi vào thang máy. Đi đến phòng ngủ, cậu đặt cô nằm xuống giường, cậu nằm đè lên người cô, mặt đối mặt.
"Giai Kỳ" Cậu gọi.
"Hửm?" Cô nhắm mắt mở trả lời.
Cơ thể cậu bấc giác nóng lên, không khí trong phòng cũng nóng theo. Cậu luồn tay xuống lưng cô, nhẹ nhàng kéo dây kéo của chiếc áo xuống.
Chỉ phút chốc, quần áo của cả hai đã nằm yên vị dưới nền gạch. Giai Kỳ cảm thấy lạnh, cô co người lại. Khải Phong áp môi mình lên môi cô, mút lấy mút để, thưởng thức hết khoang miệng cô.
"Ưm" Cô mơ màng đáp trả cậu, cậu trượt xuống cái cổ trắng nõn nà của cô \*\*\*\* \*\*\*. Nhưng nhận ra có gì đó không đúng... Cô cố mở mắt để nhìn người đang làm loạn trên cơ thể mình.
"Khải Phong..." Cô gọi cậu, nhưng cậu dường như chẳng nghe thấy, cậu di chuyển đôi môi xuống ngậm lấy đỉnh hồng của cô trêu đùa chúng, bên kia thì được bàn tay to của cậu tận tình nắn bóp, đỉnh hồng vô thức nhô cứng lên.
"Ưm.. aa" Cô run người, cơ thể dần bị cậu kích thích đến tê dại.
"Khải... Khải Phon..g" Cô gọi lần hai, cậu ngước lên nhìn cô, khàn giọng. "Cho anh, được không?" Hạ thân của cậu đã \*\*\*\*\* \*\*\*\* từ nãy đến giờ, thật khó chịu.
"Không... không cho" Cô lắc đầu, một tay che người, một tay đẩy cậu ra.
"Không cho thì anh cướp vậy" Cậu lập tức hành động, cậu đưa vật đó gần \*\*\* \*\*\*\*\* cô, ma sát bên ngoài, dịch từ \*\*\* \*\*\*\*\* chảy ra, cậu thích thú.
"Ưm... đừng, đừ..ng mà. Khải Phong, xin anh..." Cô sợ hãi, muốn khép chân lại nhưng không được.
"Chỉ mới là dạo đầu mà em đã sợ như vậy sao? Một chút sẽ còn đau hơn nữa ấy" Vừa nói, cậu thô bạo đẩy hết vật kia vào, cô đau đớn thét lên.
"Đau! Đau quá... rút ra, mau rút raa" Nước mắt cô chảy xuống. Những giọt máu rơi xuống ga giường in một màu đỏ thẫm.
Nhìn cô như vậy cậu rất đau lòng, nhưng không còn cách nào khác, cậu là rất yêu cô. "Anh thương, ngoan, đừng khóc, sẽ nhanh thôi em yêu" Cậu vuốt mái tóc cô, hôn lên trán cô trấn an. Cô giận cậu lắm, tay chân xụi lơ, mặc cho cậu muốn làm gì thì làm vì cô chẳng còn sức để chống cự nữa.
Sau một trận hoan ái mãnh liệt, cô nằm trong lòng cậu say mê ngủ. Còn cậu thì rất thoã mãn sau khi ăn thịt cô, cậu ôm chặt cô vào lòng. "Em yêu, ngủ ngon"