Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi

Chương 158



Chương 158: Cô thiếu đàn ông như vậy sao?

Lâm Hương Giang nhìn thấy sự đùa cợt và chế giễu dữ dội trong đôi mắt đen của người đàn ông, cô ngay lập tức hiểu ý hản ta.

Hắn ta chắc chắn là vì nhìn thấy cô và Hà Tùng Nhân ở trong vườn hoa, cho rằng cô và Hà Tùng Nhân dây dưa không rõ ràng.

“Tôi và Hà Tùng Nhân không phải như anh tưởng…..” cô theo bản năng giải thích.

“Tôi cũng chưa nói cô và anh ta thế nào” người đàn ông nhếch môi châm biếm càng rõ hơn.

Lời giải thích của cô thế nào lại biến thành lạy ông tôi ở bụi này, tự nhếch môi, thật là kỳ lạ, sao cô phải giải thích với hắn ta nhiều như thế Cho dù cô và Hà Tùng Nhân có phải có gì thật không,vậy cũng không liên quan đến hắn ta, cô đã không phải là vợ của hẳn, cô là người tự do.

Thấy cô cúi đầu không nói, đáy mắt người đàn ông dần dần trở lên lạnh lẽo, đột nhiên nằm cằm cô nâng lên, khuôn mặt anh tuấn lại bức người đè sát vào cô, châm chọc cười lạnh: “Một bên cùng Nguyễn Cao Cường hẹn hò, bên kia lại cùng Tùng Nhân dây dưa, cô thiếu đàn ông như vậy sao?”

Khuôn mặt Lâm Hương Giang lập tức trở nên khó coi, bình tĩnh nhìn chăm chú người đàn ông trước mắt, hắn ta nghĩ cô như thế?

“Tổng giám đốc Hà, tôi thiếu đàn ông hay không liên quan gì đến anh? Anh không có tư cách hỏi đến” Cô hất tay hắn †a ra.

Không may vừa rồi cô vẫn còn muốn nói với hẳn, coi chừng Hà Tùng Nhân, hiện †ại xem ra cô không cần thiết, lòng tốt của cô sẽ chỉ coi như làm ơn mắc oán.

“Cô thích được đàn ông vây quanh như vậy sao? Cảm giác được đàn ông theo đuổi tuyệt vời vậy sao?” Thanh âm người đàn ông lạnh lùng, dường như trong đôi mắt đen trào lên một ngọn lửa.

Trong lòng Lâm Hương Giang tức giận, không khách khí nói: “Đúng vậy, rất tuyệt vời, đặc biệt là sau khi ly hôn, có không ít người đàn ông theo đuổi tôi, tôi thực sự hưởng thụ loại cảm giác này”

Hăn còn không phải là muốn nghe lời này sao? Vậy cô liền nói cho hắn nghe, hắn hiện tại hẳn là rất vừa lòng đi?

Lời vừa dứt, cô kéo tay người đàn ông đang ôm eo mình ra: “Anh từ từ ngâm mình, tôi sẽ không ở cùng anh.

Sau đó vừa xoay người lại bị người đàn ông kéo lại, thậm chí còn đè cô xuống thành bể, khuôn mặt của người đàn ông như bị một lớp băng bao phủ: “Không thiếu đàn ông sao? Vậy thì bây giờ tôi sẽ thỏa mãn cô!”

Đôi môi của người đàn ông hạ xuống một cách hung hãn, cướp lấy thân thể cô tàn bạo đến mức, gần như khiến cô thiếu dưỡng khí.

Cô giãy giụa, đánh vào ngực người đàn ông, nước trong hồ bắn tung toé, cô vẫn là không đẩy được người đàn ông mạnh mẽ ra.

Hắn phải ra tay một tấc, ép cô đến bên thành bể bơi, làn da chạm vào, toàn thân thật nóng bỏng …

Thở dốc, người đàn ông cùng người phụ nữ đan xen vào nhau.

Hà Tuấn Khoa có chút không khống chế được, ngay từ đầu chỉ là trong lòng có chút phẫn nộ chỉ muốn trừng phạt cô một chút, ngay khi chạm vào cô, dục vọng trong người hẳn bấy lâu nay trỗi dậy.

Đã một thời gian hản không chạm vào cô, thật là nhớ nhung…..

“Tổng giám đốc Hà, anh có đây không?”

€ó tiếng gọi vang lên từ phòng khách nghỉ ngơi của hắn ta truyền đến, là trợ lý của hẳn ta Hoài Vũ…

Lâm Hương Giang lập tức tỉnh táo lại, đánh càng thêm mạnh mẽ, đáng chết, như vậy còn không buông tay!

Người đàn ông này dường như là không nghe thấy âm thanh của Hoài Vũ, tiếp tục hôn cô.

Gô lại sốt ruột đến không được, khi hắn chuẩn bị cạy môi và răng của cô ra, cô cắn vào môi hắn quyết liệt, hắn ta rút lui ngay lập tức.

Cô nhất thời sốt ruột, còn đạp chân hắn, khi người đàn ông đau đớn không rảnh bận tâm cô, cô vội vàng bò ra khỏi hồ nước, loạng choạng bỏ chạy cũng không quay đầu nhìn lại Đôi mắt đen sắc bén của Hà Tuấn Khoa nhìn chằm chằm bóng dáng người phụ nữ đang bỏ chạy, ở khoé miệng, có máu, cắn cũng thật tàn nhẫn.

Lâm Hương Giang thở hổn hển chạy về phòng khách, khóa toàn bộ cửa lại, sợ hãi người đàn ông sẽ đuổi theo cô.

Tim đập rất nhanh cũng rất loạn, đáng ghét, đều đã ly hôn rôi, sao hắn còn hôn cô?

Hơn nữa, hắn ta còn đã đính hôn rồi, hẳn có vị hôn thê, hiện tại lại khinh thường cô, cùng hắn nói là dây dưa có điều gì khác nhau?

Đêm nay, Lâm Hương Giang rất khó chịu, ngủ rất trằn trọc, luôn có cảm giác giây tiếp theo sẽ có người mở cửa bước vào.

Sáng sớm, mọi người đều đến nhà ăn ăn bữa sáng, ăn xong bữa sáng liền phải bắt đầu làm việc.

Khi tỉnh dậy trán Lâm Hương Giang có chút đau, cô xoa xoa huyệt Thái Dương, quầng thâm mắt xuất hiện vòng quanh mắt.

Đồng nghiệp quan tâm hị ¡ hôm qua cô không nghỉ ngơi tốt sao? Sao lại trở nên yếu đuối thế này?”

Lâm Hương Giang nhếch môi nở nụ cười khô khốc: “Tôi không quen giường, quả thật ngủ không ngon” Cô vừa dứt lời thì đã nhìn thấy người đàn ông cứng ngắc.

đi tới cùng trợ lý của mình, cô trừng mắt nhìn dáng vẻ đạo mạo của người đàn ông, hoàn toàn khác với lần cưỡng hôn cô tối hôm qual Làn da đẹp của hẳn ta thực sự rất thích hợp để lừa gạt những người phụ nữ mê gái đói!

Cô chỉ liếc hẳn ta một cái rồi quay đi, ngồi ăn sáng, không muốn tiếp xúc quá nhiều với hẳn ta.

Hà Tuấn Khoa cũng tới ăn bữa sáng, hẳn ngồi xuống cạnh bàn cô, dáng vẻ anh tuấn của hẳn thu hút những đồng nghiệp nữ bên cạnh cô, chỉ có cô cúi thấp đầu ăn.

Trợ thủ bên cạnh giám đốc Hồng tới nói: “Cô Lâm, giám đốc chúng tôi nói đã sắp xếp xong tư liệu về núi Đồng Nguyên những năm gần đây, bảo tôi mang đến phòng làm việc cho cô xem.”

Lâm Hương Giang vừa hay muốn ăn xong rồi mau rời khỏi, hiện tại ở cùng Hà Tuấn Khoa trong một không gian đều cảm thấy áp lực.

“Được, tôi đi cùng anh qua đó” cô lập tức ăn xong bát cháo trước mặt.

Trợ thủ nhìn về phía Khoa Đăng: “Người phụ trách của các người đâu? giám đốc Hồng cũng kêu anh ta đến văn phòng”

Người phụ trách tập đoàn Khoa Đăng là Hà Tùng Nhân, nhưng giờ phút này anh †a không ở đó, có lẽ là còn chưa dậy.

Lâm Hương Giang thâm nghĩ giám đốc Hồng này đang làm việc ‘công bằng”, rõ ràng biết rằng hai công ty của họ đang cạnh tranh, tư liệu còn để bọn họ cùng nhau chia sẻ.

“Tôi đi” Hà Tuấn Khoa thình lình lên tiếng.

“Vậy tốt quá rồi, tổng giám đốc Hà, cô Lâm, mời đi theo tôi” Trợ thủ ở phía trước dẫn đường.

Lâm Hương Giang liếc mắt nhìn về phía người đàn ông, chuyện này anh ta cứ tuỳ ý phái một người đi là được rồi, cần thiết phải làm phiền tổng giám đốc như hắn.

Xem ra, hắn thật sự rất để ý hạng mục này.

Hai người đi theo sau trợ lý, không nói chuyện với nhau,Lâm Hương Giang không nhìn người đàn ông trước mặt.

Khi họ đến thang máy, trợ lý đang chuẩn bị đưa họ lên lầu thì đột nhiên có người đi tới, nói có chuyện gì đó, yêu cầu trợ lý đi qua giải quyết.

“Tổng giám đốc Hà, cô Lâm, văn phòng ở lầu mười, phòng 103, hai người đi thang máy lên là được, thật sự xin lỗi, tôi hiện tại cần xử lý một chút việc gấp”

Trợ thủ này cũng quá không đáng tin cậy, bỏ rơi hai người bọn họ liền rời đi, không, hẳn giúp bọn họ ấn số tâng mới rời khỏi thang máy.

Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, giờ phút này chỉ có cô cùng hắn.

€ó phải ông trời cũng trêu đùa cô? Rõ ràng không muốn cùng hắn ở một chỗ, càng muốn sắp xếp bọn họ ở bên nhau!

Cô đành phải quay mặt nhìn sang bên cạnh, không gian không quá lớn, cô thậm chí có thể ngửi được hơi thở của người đàn ông trên người hẳn.

Không gian bé nhỏ này cũng trở nên áp lực hẳn lên.

Lúc thang máy đang lên, đột nhiên có sự rung chuyển, thang máy rơi xuống rồi!

“A….” Lâm Hương Giang bị tình huống đột ngột làm cho hoảng sợ, cô đứng không vững sắp ngã xuống,một cánh tay mạnh mẽ đưa ra vòng qua eo đỡ lấy cô!

Thang máy đang đi xuống đột ngột dừng lại, nhưng đèn trên đầu vụt tắt, bóng tối bao quanh hai người! “A…” Lâm Hương Giang trực tiếp nhào vào vòng tay của người đàn ông bên cạnh ôm chặt lấy hắn, cô không sợ bóng tối, nhưng sợ bị giam giữ trong môi trường tối tăm chật chội, cô cảm thấy hô hấp khó khăn.

Hà Tuấn Khoa cảm giác được người phụ nữ trong tay mình run rẩy kịch liệt, xem ra bị dọa không hề nhẹ, hắn cũng ôm chặt lấy cô, bất giác vỗ nhẹ lưng cô “Đừng sợ, tôi ở đây”