Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi

Chương 679





Chương 680: Từ giờ mẹ của con bé chính là Lâm Hương Giang

Còn không đợi Hà Hàm Bội phản ứng lại, những vệ sĩ vốn nghe lệnh của chị ta đã làm theo lệnh của Hà Tuấn Khoa, khống chế chị ta rồi ôm lấy đứa bé trong tay chị ta.

“Cậu… Các cậu là lũ phản bội! Các cậu dám phản bội tôi!” Hà Hàm Bội kinh sợ rồi tức giận quát lớn.

Chị ta muốn giành Bé Con lại nhưng chị ta đã bị vệ sĩ đè lại. Đây mới chính là điều khiến chị ta tức giận nhất.

Chị ta không thể tin được trừng mắt nhìn Hà Tuấn Khoa, chất vấn: “Em mua chuộc bọn họ từ bao giờ?” Những vệ sĩ này đều do một tay chị ta bồi dưỡng, bọn họ không thể bị mua chuộc dễ dàng như vậy được!

Lúc này, vệ sĩ đã ôm Bé Con đưa qua cho Hà Tuấn Khoa. Anh vừa ôm lấy nhóc con liên cẩn thận kiểm tra nhóc con, xác định được con bé không việc gì cả mới yên lòng.

“Chị nhìn cho kỹ, bọn họ là người của ai?”

Lúc này Hà Tuấn Khoa mới lên tiếng nhắc nhở chị ta.

Hà Hàm Bội đến giờ mới nhìn kỹ những vệ sĩ đó, bọn họ vậy mà lại không phải người của chị tat “Em..”

“Không sai! Bọn họ đều là người của tôi, những tên vệ sĩ mà chị bồi dưỡng đã sớm bị tôi tráo đổi rồi” Đến lúc này rồi thì anh cũng không cần phải giấu diếm chị ta nữa.

Hà Hàm Bội trừng mắt nhìn anh đầy căm phẫn rồi tức giận quát lớn: “Em sớm đã đề phòng chị rồi?”

“Xét đến chị năm lần bảy lượt làm ra những chuyện đó với tôi nên tôi không thể.

không đề phòng chị” May mà anh sớm đã chuẩn bị sẵn, bằng không hôm nay cũng không cứu con gái mình suôn sẻ đến như vậy.

Không biết có phải Hà Hàm Bội đã tức giận đến phát điên rồi hay không mà chị ta lại bỗng nhiên ngửa đầu cười lớn: “Ha ha ha..

Được! Được lắm… Em vậy mà lại đề phòng, tính kế chị như vậy!”

€ó lẽ là bắt đầu từ cái hôm anh mở miệng nói cắt đứt quan hệ với chị ta, anh đã không còn nể tình thân thích gì nữa rồi!

Hà Tuấn Khoa giao Bé Con cho Lâm Hương Giang rồi bước về phía chị cả.

Lâm Hương Giang nhìn anh khó hiểu, anh muốn làm gì Hà Hàm Bội chứ?

Mới đầu cô còn tưởng Hà Tuấn Khoa cắt đứt quan hệ với Hà Hàm Bội chỉ là nói suông mà thôi, nhưng giờ anh đã dùng hành động thực tế để chứng minh anh thực sự đã không còn coi chị ta là chị cả nữa rồi.

Nhưng đây là chuyện giữa hai chị em bọn họ nên cô cũng không nên xen vào, mối bận tâm duy nhất của cô lúc này là Bé Con bị Hà Hàm Bội ngược đãi.

Hà Tuấn Khoa không cảm xúc đứng trước mặt chị cả, vẻ mặt hờ hững đến mức cứ như hai người bọn họ chưa từng là chị em.

“Chị nói đi, mẹ ruột của Bé Con là ai?” Hà Tuấn Khoa hỏi.

Hà Hàm Bội đưa Bé Con đến đây cũng chính là vì không muốn để anh biết được thân thế của Bé Con nên giờ sao có thể nói với anh đây?

Chị ta cười khẩy với anh: “Em rất muốn biết sao?” Chị ta hơi dừng lại rồi mới nói tiếp: “Chị không nói với em đấy”

“Chị nhất định phải làm như vậy sao?” Hà Tuấn Khoa lạnh lùng trừng chị ta.

“Em càng muốn biết thì chị càng không nói cho em! Em nôn nóng lắm sao?” Chị ta cồn bật cười, thực sự là muốn ăn đòn mà.

“Chị cảm thấy nếu chị không nói với tôi thì tôi không thể nào biết được sao?” Anh cũng đã nghĩ đến chuyện chị ta sẽ không nói ra nên chỉ thử xem chị ta có còn nể tình chị em hay không thôi.

“Vậy em đi điều tra đi, em hỏi chị làm gì chứ?” Hà Hàm Bội khinh thường hừ lạnh.

“Chị không chịu nói thì tôi đương nhiên là sẽ đi điều tra rồi, chỉ là có lẽ tôi sẽ thay đổi chủ ý, mẹ ruột của con bé là ai cũng không quan trọng lắm bởi vì từ hôm nay trở đi, mẹ của con bé chính là Lâm Hương Giang”

Hà Hàm Bội vừa nghe vậy, ý cười trên mặt cũng cứng đờ lại. Chị ta nhìn anh rồi lại liếc nhìn Lâm Hương Giang đang ôm Bé Con, trong lòng bỗng cảm thấy rất khó chịu.