Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi

Chương 904



Mẹ Nam nheo mắt thăm dò bọn họ: “Nếu như cô ta thật sự là bạn gái của cậu, tại sao lại không biết xấu hổ cởi [email protected] áo trước mặt con rể tôi?”

Lời này vừa nói ra, Đào Hương Vi âm thầm hít một hơi lạnh, cảm giác ánh mặt mọi người nhìn cô đều là giễu cợt và khinh thường.

“Có lẽ dì là mẹ của Nam Thùy Dương đúng không, có phải Nam Thùy Dương đã không nói rõ chuyện ngày đó cho dì biết?’ Đào Hương Vi không có khả năng tiếp tục dễ dàng tha thứ cô ta nói bậy bạ, hủy danh dự cô.

Đào Hương Vĩ nói một cách nghiêm trọng: “Tôi không có ở trước mặt anh ta cởi [email protected] áo, lúc ấy quần áo tôi bị bẩn, mượn phòng nghỉ của anh ta thay quần áo thôi, mong dì hãy đừng nói xấu tôi!”

“Không sai, mọi thứ đều có chứng cứ, nếu như dì không có, liền gọi Nguyễn Cao Cường ở trước mặt mọi người nói rõ ràng, rốt cuộc có phải bạn gái tôi câu dân anh ta không?” Đương nhiên Hoàng.

Công Thành tin tưởng Đào Hương Vi, cho nên anh không sợ đối chất.

Người xung quanh giờ mới hiểu được, thì ra đối phương là Nguyễn Cao Cường.

“Tôi nhớ ra Hương Vi và Nguyễn Cao Cường có quen biết nhau, hiện tại cũng là làm nhiệm vụ ở tập đoàn Nguyễn Cao, nên không có lý cô ấy sẽ làm chuyện tổn hại đạo đức kia đâu.”

“Chính là quen biết nhau mới khó nói… Ai biết giữa bọn họ có bí mật gì không?”

Các đồng nghiệp xung quanh thấp giọng bàn luận, lần này tất cả mọi người chắc chắn mối quan hệ của cô và Nguyễn Cao Cường không bình thường.

Ngược lại mẹ Nam hơi chột dạ, đương nhiên bà không có khả năng kêu Nguyễn Cao Cường đến đối chất, chắc chắn Nguyễn Cao Cường sẽ đến bảo vệ Đào Hương Vi Cho dù thế nào, mẹ Nam cũng không chịu điệu bộ thua, ưỡn ngực lên ra vẻ ngạo mạn nói: “Vậy coi như là tôi hiểu lâm.” Bà nhìn thẳng vào Đào Hương Vi, cảnh cáo nói: “Cô phải nhớ kỹ, Cao Cường gấm đã kết hôn rồi, vợ của nó là Thùy Dương nhà chúng tôi, tốt nhất là cô không nên có ý nghĩ không an phận với nó!”

Đào Hương Vi đang muốn mở miệng, Hoàng Công Thành nắm tay cô lại, nhìn mẹ Nam nói: “Dì suy nghĩ nhiều quá rồi, bây giờ trong lòng Hương Vi chỉ có tôi thôi, những người đàn ông khác thì ấy rất chướng mắt, huống chỉ là người có vợ.”

Mẹ Nam đánh giá bọn hắn, mặc dù không cam lòng, nhưng cũng không nói lời tàn nhãn nào nữa, tiếp theo phất tay áo nhanh chân bỏ đi.

“Tất cả mọi người giải tán, người này chỉ cố ý đến gây chuyện thôi.”

Hoàng Công Thành nói với những đồng nghiệp xung quanh.

Anh liền nắm tay Đào Hương Vi dẫn vào phòng làm việc của mình.

Ngay lập tức anh đi tìm thuốc để bôi trên trên mặt cô, thấy mặt cô sưng đỏ lên, lại vừa tức giận vừa đau lòng: “Thật sự là đáng ghét, đáng lẽ vừa rồi nên gọi cảnh sát bắt bà ta lại!”

“Tê…” Đào Hương Vi đau hô ra tiếng, trên mặt cô có một vệt máu từ móng tay.

“Em nhịn một chút.” Động tác của Hoàng Công Thành rất là nhẹ nhàng, sợ lại làm đau cô.

Trái tìm của Đào Hương Vi bị lấp đây buồn phiền, không hiểu sao tâm trạng hơi suy sụp.

Hoàng Công Thành thấy cô như vậy, không khỏi hỏi: “Thật sự em và Nguyễn Cao Cường không có gì sao?” Mặc dù là tin tưởng cô, nhưng mà vẫn không nhịn được mà hỏi.

Đào Hương Vi ngước mắt nhìn ánh mắt nghỉ ngờ của anh, liền nói: “Đương nhiên không có cái gì, em còn chưa có hồ đồ đi vụng trộm với anh ta, amh cũng không tin em sao?”

“Không phải là anh không tin em, mà là… Anh cảm giác anh ta có suy nghĩ không đơn thuần với em” Là một người đàn ông, anh cảm thấy ánh mắt Nguyễn Cao Cường nhìn cô không bình thường.

Anh ấy nói như vậy, cô liền nghĩ đến việc anh ta tự tay kéo khóa váy cho mình, loại chuyện này sao anh ta có thể làm tự nhiên như vậy?

Thật giống như… Vào lúc bọn họ còn ở chung một chỗ .

Chẳng lẽ anh ta…

Đào Hương Vi vội vàng lắc đầu, không thể nào, cô và anh ta không thể trở về được nữa.

“Cho dù anh ta có suy nghĩ gì, thì anh ta đã là người kết hôn, em sế không cùng anh ta phát triển loại tình cảm tổn hại đạo đức đó đâu” Cô cực kỳ tỉnh táo.

“Anh tin cách làm người của em, anh chỉ lo anh ta…” Hoàng.

Công Thành nói đến một nửa nhưng không có tục, sau đó còn chuyển chủ đề: “Như vậy đi, tạm thời hạng mục của tập đoàn Nguyễn Cao giao cho anh làm”