Bạn trai cô ấy là làm gì? Là quản lý chuyên môn của doanh nghiệp gia đình, trên thương trường có thể chi phối các nhân vật tầm cỡ, xem mấy cái vụ án này không phải rất dễ dàng sao?
Cho dù trong này có đề cập một chút đến các vấn đề liên quan tới sản nghiệp của dòng họ, nhưng mà cô ấy tin tưởng Diên chắc chắn sẽ không bán đứng mình.
Cô ấy tin tưởng anh ta, một lòng một dạ.
Cô ấy lập tức ôm văn kiện, lén lén lút lút đi đến suối nước nóng của quán rượu.
Mấy cái hợp đồng này, mình xem có lẽ phải đến giữa trưa, không ngờ chỉ mấy phút đồng hồ, Diên đã xem xong rồi, lấy bút sửa sửa một chút ở bên trên, dáng vẻ hình như rất lợi hại.
“Risa, nếu em còn tiếp tục như vậy, dòng họ thật sự sẽ bị em làm hỏng mất.’ “Hở? Em lại làm sao rồi?”
“Em sao lại làm được như này, trong ba bản hợp đồng, em lại chọn cái lợi nhuận ít nhất, còn mang theo hợp đồng có nguy cơ lỗ vốn?”
“..” Risa nghe được lời này, đầu đầy vạch đen.
“Còn nữa, những cái em phê duyệt vẫn có cái sai lỗi chính tải”
Risa siết chặt năm đấm, cắn chặt răng.
“Em xem, lúc cạnh tranh giá cả, hoàn toàn không xem xét thực lực kinh tế của đối thủ sao? Miếng đất xây dựng này dòng họ Ando rõ ràng là phải có băng được, dù các em ra giá bao nhiêu cũng không giải quyết được vấn đề.”
“Em… em thật sự kém cỏi như vậy sao?”
“Cũng không tính là kém cỏi.’ “Vậy thì tốt…”
“Là vì em vốn dĩ không phải dân làm ăn, thật sự là làm khó em rồi, cũng làm khó công ty Nhật Kinh.”
Anh ta sờ đầu cô ấy, không biết là thương tiếc bản thân, hay là thương tiếc đòng họ.
Risa lập tức nhụt chí: “Xem ra em thật sự rất kém cỏi, thật ra thì… các ông lão trong dòng họ đều không thích em, lúc chị em làm thật sự là quá tốt, gân như là lúc dòng họ cường thịnh nhất, em hoàn toàn là bị cưỡng ép kéo vào làm cho đủ.”
“Cho dù bọn họ có chê em, nhưng cũng không dám cho em xuống.”
Cô ấy cúi đầu, nghĩ đến lời của Yasui Yuuzora, lòng đã sớm lạnh một nửa.
Diên nhìn dáng vẻ mặt mày ủ rũ của cô ấy hơi đau lòng, nhẹ nhàng ôm cô ấy vào lòng, bàn tay vuốt mái tóc của cô ấy.
“Cho nên, em gặp được anh rồi, dù có phá nát thêm một lần nữa, anh cũng sẽ giúp em thu dọn.”
“Nhưng nơi này không phải Hồ Chí Minh, anh cũng không thể ở đây lâu được.”
“Em muốn đi Đà Nẵng không? Muốn đến gặp mấy người Hứa Trúc Linh và Bạch Minh Châu không?”
“Hở? Em có thể… em có thể rời khỏi đây sao?”
Cô ấy đột nhiên háo hức và kích động, mong mỏi nhìn anh ta.
“Lần này công ty Nhật Kinh và tập đoàn Gố Linh tranh đoạt quyền đại diện kinh tế, không tránh khỏi đã thua còn đắc tội người ta, bây giờ tập đoàn Cố Linh cao hơn một bậc khiến cho mọi người kiêng ky, hơn nữa mấy anh em nhà họ Cố ai cũng không phải là người dễ động vào. Công ty Nhật Kinh lại không có chủ dòng họ có năng lực, khẳng định không muốn đắc tội với kẻ địch mạnh như vậy.”