Halley quả thật cái gì cũng dám làm, “Yên tâm, tôi đã tính toán hết rồi, tuy Kager giỏi, nhưng khổng thể so sánh được với William. William đã từng là quân nhân, là Cagle khiến anh ta đau khổ, chứ không phải đất nước, chiêu của tôi gọi là gì nhỉ? Thả con săn sắt, bắt con cá rô, là do tôi muốn khiến William quay lại quân đội. Làm phần tử khủng bố, thực sự là quá lãng phí nhân tài.”
Halley nói rất có lí, anh ấy nhất thời cũng không thể phản bác lại được.
“Bây giờ Samegawa Akane đang ở đâu, tôi nghĩ cũng có vài lời muốn nói với anh ta.”
“Đại sứ quán.”
Khi nhắc đến, Samegawa Akane Halley vẫn sẽ vô cùng tức giận.”
Sau khi Diên thu xếp xong liền thẳng tiến tới Đại sứ quán, còn Samegawa Akane sớm đã lường trước anh ấy sẽ đến, sớm đã đợi sẵn.
Vào bên trong, Samegawa Akane đang uống trà, hương trà vương vẩn, hơi nước mờ mịt.
Anh ta ta mặc âu phục, khoanh chân ngôi trên đệm, nhìn thế nào cũng thấy là người có văn hóa nho nhã.
Nhưng ai mà tin được, chuyện hèn hạ như thế lại do một tay anh ta làm ra.
Samegawa Akane từ từ nhìn anh ấy một lượt, đáy mắt thoáng chút kinh ngạc.
Anh ta cứ tưởng rằng giản sẽ khí thế hừng hực mà xông tới, nhưng không hề.
Không những thế, còn rất có phong độ, nhìn thấy mình còn gật đầu.
“Anh Diên, mời ngồi.”
“Thân vương Akihito, để tìm ra điểm yếu của tôi, chắc là tiêu tốn không ít thời gian nhỉ?”
“Cũng bình thường, tôi cũng không ngờ rằng anh giản lại có thể cho tôi bất ngờ lớn như vậy, tôi nghĩ nhân dân toàn cầu đều vô cùng hài lòng về màn kịch này.”
“Chắc chắn rồi, tên của tôi nhà nhà đều biết, quả đúng là hiếm có.”
Anh từ từ hớp một ngụm trà, nhẹ gật đầu: “Trà ngon, không ngờ người có †âm lí đen tối như thân vương Akihito, cũng có thể hãm được ấm trà ngon như thế này. Xem ra quan niệm của tôi là sai rồi, tôi luôn cảm thấy rằng hãm trà là một môn nghệ thuật rất cao siêu, người có tâm càng trong sáng, trà hãm ra sẽ càng thơm mát. Giowf tôi mới rõ, ai cũng có thể hãm trà.”
Samegawa Akane đương nhiên có thể nghe ra được ý tứ châm biếm của anh ấy, cũng không quan tâm, nhẹ nhướn mày nói: “Anh Diên quả thật khiến tôi bất ngờ, bên ngoài đã náo loạn khắp cả, mà người trong cuộc lại vân rảnh rồi đi tranh cãi với tôi đây?”
“Tôi luôn cảm thấy, đàn ông tranh đoạt một người phụ nữ mình yêu, có thể đường đường chính chính, nhưng thân vương Akihito quả là dạy cho tôi một bài học mới, thì ra có thể không từ thủ đoạn nào.”
“Anh Diên tính ra cũng đã từng lừa dối lân nhau, sao vẫn còn cái tư tưởng ấu trí của bọn trẻ con vậy?”
Anh ta châm biếm nói.
Đúng vào lúc này, bên tai truyền tới giọng nói trâm thấp nặng nề của anh ấy.
“Đương nhiên tôi biết thu đoạn bẩn một chút, có thể sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Nhưng tôi cũng biết, Risa thì không hề thích những thứ bẩn thỉu không trong sạch. Nếu như có được cô ấy bằng cách không đường đường chính chính, vậy tôi với anh thì có khác gì nhau?”
“Anh với Risa quen biết nhiều năm như vậy, cũng được coi là thanh mai trúc mã, Anne nói anh có ưu thế hơn tôi.
Tôi đã từng bỏ lỡ Hứa Trúc Linh, nguyên nhân lớn nhất chính là thứ tự thời gian trước sau. Nếu như tôi xuất hiện trong cuộc sống của Hứa Trúc Linh trước một bước, người bảo vệ cô ấy là tôi, bây giờ cả đời nắm tay cô ấy cũng là tôi.”