“Xin lỗi Thân vương, trưởng lão trong gia tộc vừa ra lệnh, dù bất kỳ ai cũng không được vào.”
“Ngay cả tôi cũng không được?”
Anh ta nhíu chặt mi, Diên bị chặn ngoài cửa thì không tính, nhưng ngay cả anh ta mà cũng bị chặn ở ngoài.
Anh ta lập tức không vui, giọng nói cũng thấp hơn mấy lần.
Bảo vệ gác cổng sợ tới mức rụt đầu, cúi đầu giải thích: “Thân vương Akihito, thật sự không có cách nào ạ… Trong nhà đã xảy ra việc mất trộm nghiêm trọng, đang được điều tra.”
“Tôi vào điều tra giúp các người.”
Thái độ của anh ta vô cùng kiên quyết, thậm chí đã đưa một ánh mắt cho thuộc hạ bên dưới.
Người khác không dám động đến người của công ty Nhật Kinh, nhưng anh ta là con rể tương lai của công ty Nhật Kinh, có gì mà không dám.
Ngay vào lúc anh ta chuẩn bị bắt ép mở cửa, thì ra Yasui Yuuzora chống gậy đi ra, sắc mặt vô cùng trầm trọng, hai mắt đục ngầu đầy buồn lo và sa sút.
“Thân vương điện hạ, cậu Diên, hai người vào đây cả đi. Vào đi, tôi cũng đang có việc muốn nói với hai người.”
Ông ta khom lưng, như thể cả tâm lý và sức lực đều rất mệt mỏi, người già đi mấy tuổi.
Ông bước đi hơi loạng choạn, được người bên dưới dìu mới vào được trong phòng.
“Trưởng lão bị sao vậy?”
Samegawa Akane khế nhíu mi, anh ta nhìn quanh, cả công ty đều chìm trong bầu không khí nặng nề một cách kỳ lạ, như là thật sự đã có chuyện lớn xảy ra.
“Có phải Risa đã xảy ra chuyện gì không?” Giọng nói của Diên run run, bàn tay âm thầm siết chặt, thần kinh trong cơ thể bắt đầu căng thẳng.
Samegawa Akane nghe vậy, không vui ngước mắt nhìn sang: “Tôi kính trọng cậu là chủ của gia tộc Kettering, vẫn luôn có giao thương qua lại với quốc gia của tôi. Nhưng cậu Diên nhớ thương vị hôn thê của tôi như vậy, có phải hơi quá đáng hay không?”