Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2496



Chương 2496

Lúc hai người cùng nhau làm cà phên, anh vừa bận rộn, vừa hỏi: “Tính cách của em rất mạnh mẽ, tại sao lúc vừa tới bị người khác ức hiếp, em lại không đánh lại, không mắng người ta.”

Cô ấy không trả lời, vẫn chuyên chú vẽ cà phê.

“Em có quan hệ gì với Garen? Ít nhất thì vấn chưa làm rõ quan hệ bạn bè nam nữ, tin tức anh dò hỏi được là như vậy. Cậu ta theo đuổi em có phải không?”

“..” Cô ấy vẫn không trả lời.

“Anh… biết sai rồi, anh cũng biết anh sai rất nghiêm trọng, anh không dám cầu xin cao xa sự tha thứ của em, chỉ xin em cho anh thêm một cơ hội để bù đắp lại có được không?”

Câu sau cùng, giọng nói của anh trầm thấp khàn khàn, mang theo sự van xin và bi thương.

Cô nghe anh nói vậy, động tac trên †ay ngừng một lát, vẽ nét cuối cùng của bông hoa, hỏng hoàn toàn.

“Lúc làm việc, đừng tán dóc tùy tiện.”

Cô đổ cà phê đi, làm lại lần nữa.

Dáng vẻ cô cúi đầu rất nghiêm túc, nhưng nào ngờ được hốc mắt của cô đã bắt đầu đỏ.

Anh mím môi, bắt đầu làm việt vô cùng chăm chú.

Sau khi làm việc xong hai giờ đồng hồ, cũng có hơi mệt mỏi, cô thay quần áo đi ra, nhìn trên quây pha chế có đặt một ly capuchino vẽ hình gấu brown, hương vị vô cùng ngọt ngào, họa tiết cũng rất đát yêu.

“Ly này ai làm vậy?”

“Bạn trai của em đó, làm cho em uống, bảo là em không thích uống cà phê đắng, nên làm ly này cho em, còn cho thêm sữa cho em, rất quen thuộc khẩu vị của em nhỉ.”

Quản lý cười nói, đẩy đẩy cô: ‘Bạn trai nhỏ rất đẹp trai, hơn nữa làm việc cũng rất chăm chỉ, làm hết công việc giao ca cho em cả rồi.”

Cô nghe vậy, nhìn đến khu làm việc, vệ sinh đã được quét trước sạch sẽ.

Cô mím môi: “Quản lý, anh ấy có thể lấy ít tiền lương được không, ít cũng được.”

“Có thể, bọn chị cũng không phải không có nhân quyền.”

“Dạ, tính vào lương của em nhé.”

Chu Đình không hề khách khí.

Ngay lúc này, quản lý hỏi với ra sai, Phó Thiết Ảnh đã thay xong đồ, ra ngoài: “Anh trai, ý anh thế nào?”

“Ừm, nghe cô ấy.”

Trên môi anh nở một nụ cười dịu dàng, lúc nhìn thấy Chu Đình, hai mắt sáng lấp lánh.

Tất cả mọi việc đều nghe cô.

Chu Đình không giải thích, vội vàng đi đến nơi tiếp theo.

Phó Thiết Ảnh cũng không biết làm bánh ngọt, nhưng anh biết bê mâm lau bàn, một người cao một mét tám mươi sau, mặc một chiếc tạp dê nhỏ đáng yêu, rất lê độ đón tiếp từng khách hàng.

Tiệm bánh này cách trường của cô rất gần, người tới người đi đều là sinh viên, đa số là con gái.

Tự nhiên trong tiệm xuất hiện thêm một chàng trai khôi ngô tuấn tú như vậy, tin tức lập tức được lan truyền.

Anh ta vừa đến ngày đầu tên, khách trong tiệm đã đông nghẹt, ở cửa còn có một hàng dài đang đợi, chính là để ngắm Phó Thiết Ảnh.

Chu Đình không ngờ, những cô ái mê trai ở các nước đều giống nhau.

— QUẢNG CÁO —