Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2519



Chương 2519

Chu Đình thấy vậy, lập tức nở nụ cười, tức giận trừng mắt nhìn Phó Thiết Ảnh, vừa nấy thật sự đã chọc tức cô.

Nụ cười trên mặt của Dư Kiều Kiều dần dần cứng lại, cúi cùng trở nên khó coi, rất lúng túng.

“Anh… anh Ảnh, em cũng lạnh nữa.”

Cô ta không cam lòng nói.

“Tôi biết, nhưng tôi cũng không còn quần áo dư để cho cô. Chúng ta về nhà nhanh lên, về nhà sẽ không lạnh nữa, chỗ này sắp tới nhà rồi.”

Dư Kiều Kiều: ”…”

Cô ta nhất thời bị chặn miệng á khẩu không nói được, chỉ có thể phẫn nội cúi đầu.

Chu Đình đi đường hơi lao đào, nên cần được đỡ, Dư Kiều Kiều cũng đỡ cô.

Phó Thiết Ảnh xách túi lớn túi nhỏ, đi theo phía sau.

“Anh Ảnh, sau này… em phải làm sao đây?”

“Tôi và Chu Đình đã sắp xếp ổn thỏa cho cô rồi.”

“Là sao?”

Cô ta tò mò hỏi, có hơi kích động.

Cô ta muốn ở lại nhà họ Cố, như vậy mới có thể tiếp cận Phó Thiết Ảnh mỗi ngày, cô cũng muốn gả vào nhà giàu có, cũng muốn một bước lên mây.

Cô ta không có cách nào quyết định sự sinh ra của mình, sinh ra trong một gia đình bần cùng thế này, muốn gì cũng không có, những cô ta có thể quyết định hôn nhân của mình.

Chỉ cần lấy một người giàu, vậy thì cái gì cũng có! Chu Đình nói tiếp: “Tôi nghe Phó Thiết Ảnh nói cô là giáo viên mầm non, nên cũng đã tìm cho cô một cô việc trong ngành này. Với lại, tôi cũng đã sắp xếp một căn nhà ở gần chỗ cô làm việc, môi trường ở đó cũng tốt. Tôi cũng định để tên cô trên bất động sản, xem như tài sản tư nhân của cô. Nếu cô thiếu tiền, thì cứ nói với tôi.”

“Công việc đó tôi tìm cho cô, một tháng hơn ba mươi triệu, một cô gái nhỏ như cô chắc cũng không cần tiêu nhiều tiền như vậy.”

“Sao cơ?”

Dư Kiều Kiều lập tức không vừa lòng, nhà họ Cố có thân phận cao quý như thế nào, cả Đà Nẵng không ai không biết, sao chỉ sắp xếp cho cô chút ít tài sản như vâu.

Trước kia cô cũng có thể vừa mắt với mức thu nhập ba mươi triệu, nhưng bây giờ cô ta rất chướng mắt.

Cô có thể có được thứ tốt hơn, sao lại mê hạt vừng này, mà vứt bỏ quả dưa hấu?

Trước mắt cô ta chính là kẻ giàu có thích hợp nhất, sao cô ta có thể nỡ từ bỏ.

“Anh Ảnh, em không sống ở nhà họ Cố chung với anh sao? Em sống một mình, ở nơi xa lạ, em sợ…’ “Anh ấy cũng không sống trong nhà họ Cố, nơi cô ở hồi trước, là nhà của anh và chị dâu anh ấy. Anh ấy cũng có nhà riêng, là nhà tân hôn của chúng tôi, chúng tôi sống chu với nhau, cô sống cùng cũng không hay. Huống hồ gì chỗ cô ở không xa chỗ chúng tôi, có thể thường xuyên chăm sóc.”

“Cô… sao tôi nghe nói cô còn đi hoc mà, học đại học đã ở cùng bạn trai, không hay lắm đâu?”

“À? Không hay sao? Tôi không nên sống ở chỗ anh ấy, cô thì nên à?”

Chu ĐÌnh dừng bước, không khách khí nói.

— QUẢNG CÁO —