Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2536



Chương 2536

Vốn dĩ theo kế hoạch vài ngày trước Phó Lâm đã phải cùng cô về nhà, luôn kéo dài đến bây giờ, cô trên đường đều lo sợ bất an, mí mắt cứ nháy, cũng không biết là vì cái gì.

“Em cũng không biết như thế nào, mắt phải cứ nháy liên tục, nháy đến mức lòng em rối như tơ vò.”

“Là sợ ba mẹ em không chấp nhận anh sao?”

“Vậy sao? Lần trước trở về anh không có đến chào, bọn họ đã không vui rồi. Mấy ngày này em cũng không ở nhà cùng bọn họ, chạy theo anh ra ngoài, khẳng định họ không hài lòng.

Trở về anh phải biểu hiện thật tốt, dỗ dành ba mẹ vợ.”

Phó Lâm nắm chặt tay cô, nói: “Anh sẽ làm như vậy, bất kể ba mẹ em làm khó anh như thế nào, anh đều không bỏ cuộc, nhất định cưới được em về.”

“Vậy còn tạm được.”

Có được câu nói này của anh ấy, cô thoáng yên tâm, nhưng tim vẫn đập loạn thấp thỏm không yên.

Cô, như thế này là làm sao đây?

Thẳng một đường ngồi xe trở về, vừa vào cửa nhà họ Chu liền cảm nhận được một bầu không khí nặng nề trầm trọng.

Ở trên xe cô đã gọi điện thoại về, mẹ Chu không nói gì nhiều, chỉ kêu bọn họ nhanh chóng trở về.

Cô phát hiện trong nhà có khách đến, đang ngồi trên sô pha, ba mẹ của cô vậy mà lại ngồi ở vị trí bên cạnh.

Bình thường trong nhà có khách tới, ba mẹ đều ngồi ở ghế chủ toạ, lần này vậy mà lại nhường chõ, đối phương là ai vậy?

Người đến là một cặp phụ nữ đã có chồng, người theo bên cạnh có diện mạo giống như quản gia, trong tay còn nắm một cậu bé thiếu niên, dáng vẻ ước chừng mười bốn năm tuổi, gân tương đương em trai của cô.

Khi thằng bé nhìn thấy cô, con mắt tròn xoe chuyển động, dường như tràn đầy sự tò mò Sau khi cô bước vào cửa, người phụ nữ đó lập tức đứng dậy, ánh mắt nhìn cô đầy phức tạp.

Từ cách ăn mặc trang điểm của bọn họ, quần áo lộng lẫy, hình như lai lịch không hề nhỏ, ba mẹ cô cũng không dám nở lời.

“Ba mẹ? Chúng con đã trở về, trong nhà có khách hay sao ạ?”

Cô lập tức bước lên trước, đứng đằng sau ba Chu mẹ Chu, nhìn đối phương đề phòng, sợ bọn họ khi dễ ba mẹ.

Con chính là tiểu Đình?”

Người phụ nữ kia lên tiếng trước, vừa mở miệng đã khóc nức nở, nước mắt lưng tròng lập tức tiến lên gắt gao nắm lấy tay cô.

Chu Đình sửng sốt, khó hiểu nhìn bà ta: “Dì ơi?”

“Tiểu Đình……. Là mẹ ruột của con.”

Ba Chu lặng lẽ thở dài, tràn đầy vẻ không nỡ nói ra.

Mẹ Chu nghe nói như thế, lại khóc không thành tiếng, một câu cũng không nói nên lời.

Mẹ ruột.

Hai chữ này giống như đánh đòn cảnh cáo, khiến cho đầu cô ầm vang một trận.

Cô sợ tới mức lập tức rút tay về, liền lùi lại phía sau vài bước, khiếp sợ nhìn bọn họ.

— QUẢNG CÁO —