Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2538



Chương 2538

“Mẹ là tới mang con về nhà, sau này mẹ sẽ không để con phải chịu khổ. Con ở Đà Nẵng không biết đến nhà họ Thích, ở Huế đều là sự tồn tại số một số hai, không hề thua kém bất cứ một gia đình giàu có quyền chức nào ở Đà Nẵng”

“Bà mang theo con trai của mình về đi, vinh hoa phú quý của bà, tôi với không tới.”

Cô nói từng chữ từng chữ một, vô cùng dứt khoát.

Lư Thanh Vân nghe nói như thế, sắc mặt chốc lát trở nên khó coi.

RShu’Ðii\hH Mẹ biết hiện tại sự xuất hiện của mẹ quá đột ngột, con nhất thời chưa tiếp nhận được, nhưng con không thể phủ nhận, mẹ chính là mẹ ruột của con, con không biết, những năm gần đây mẹ vì muốn để con có thể trở về nhà, đã phải chịu biết bao khổ cực, cho nên bất luận thế nào mẹ cũng muốn mang con trở về, nơi này căn bản không phải là nhà của conl”

“Bà không có nuôi tôi, dựa vào đâu kêu tôi đi cùng bà.”

“Nhưng mẹ sinh ra con! Sinh mệnh của con là do mẹ quyết định!” Thái độ của Lư Thanh Vân bất thình lình trở nên kiên định, bà ta chịu đựng đến ngày hôm nay, cuối cùng cũng đã khổ tận cam lai. Nếu như bà ta không mạnh mẽ thì cũng không thể đi đến ngày hôm nay được, cho nên tính cách đã quen nắm giữ mọi thứ trong tay mình “Lại nói, con ở nhà họ Chu mẹ cũng biết, ba mẹ nuôi của con nhận được không ít sự chiếu cố của mẹ, mới có được ngày hôm nay, chính là để con không phải trải qua cuộc sống khổ cực.

Mẹ không có được một ngày yên ổn, mẹ luôn nhớ nhung đến con. Mẹ nghĩ đến ngày mẹ con mình sớm muộn gì cũng sẽ được gặp lại nhau, ai cũng không cản trở được.”

“Con chỉ là nhất thời chưa tiếp nhận được, đợi con trở về nhà họ Thích, con sẽ hiểu rõ, rốt cuộc con có những gì! Tất cả những chuyện phát sinh ở Đà Nẵng, trừ na mẹ nuôi của con, tất cả những thứ khác đều có thể cắt đứt.”

Lúc nói chuyện bà ta cố ý nhìn về phía Phó Lâm một cái, lời này rõ ràng là muốn nói với anh ta.

Con gái bà ta như một bông hoa tươi đẹp sao lại có thể nhìn trúng một người đàn ông lớn tuổi như vậy.

Bà ta chính là sợ bọn họ ở cùng nhau, nên mới vội vàng kết thúc tang lễ của bà cụ nhà họ Thích, đến đây ngay †rong đêm, muốn mang con gái quay về.

Nhà họ Thích có thể khiến cho con bé không cần phải lo chuyện cơm áo, ở Huế cũng có những người kiệt xuất, trẻ tuổi đẹp trai để cho con bé chọn.

Người này căn bản không đáng, ở bên cạnh anh ta chỉ lãng phí thời gian.

Phó Lâm cảm nhận được sự ghét bỏ của bà ta, hung hăng chau mày, lạnh lùng nhìn bà ta một cái.

Lư Thanh Vân cũng là người đã trải qua sóng to gió lớn, trên dưới trong nhà họ Thích đều do bà ta quản, chồng của bà ta chỉ là thùng rỗng kêu to.

Bà ta trải qua sự đời, cái gì mà người muôn hình muôn vẻ cũng đều đã gặp qua cũng tự mang theo sự uy nghiêm.

Nhưng khi nhìn đối diện Phó Lâm, bà tà thế nhưng lại có phân chống đỡ không nổi, hung hăng chau mày.

Một sự lạnh lẽo từ lòng bàn chân kéo lên, lan ra khắp cơ thể, thế nhưng lại …. khiến cho bà ta cảm nhận được sự sợ hãi.

Bà ta vội vàng thu hồi lại ánh mắt, nói:“Chu Đình, con hãy chào từ biệt cha mẹ nuôi của con, ở Đà Nẵng nghỉ ngơi một đêm, ngày mai chúng ta sẽ về nhà.”

Bà ta nói một cách thản nhiên, căn bản không giống như đang thương lượng mà là mệnh lệnh.

“Đêm nay, có chỗ cho tôi ở không vậy?”

“Có, tôi giúp bà dọn dẹp phòng……”

Mẹ Chu khúm na khúm núm nói, không dám đắc tội Lư Thanh Vân.

— QUẢNG CÁO —