Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2552



Chương 2552

“Nhưng mà…… % “Đây là nhà của mọi người, mọi người sợ cái gì. Bà ta nếu như dám động vào một sợi tóc của các người, cháu đảm bảo bà ta sẽ không toàn thân rời khỏi Đà Nẵng.”

“Thật là lớn giọng.”

Lư Thanh Vân hai tay khoanh trước ngực, chau mày nói, hoàn toàn coi thường câu nói này.

Hứa Trúc Linh nghe nói như thế, tay đang rót trà hơi run nhẹ, sau đó pâng một tiếng, đặt mạnh chén trà xuống bàn, phát ra âm thanh trong trẻo, mọi người ở trong phòng đều nghe thấy.

Lư Thanh Vân trong nháy mắt hung hăng chàu mày, liếc cô.

“Bà có thể thử xem, lời của tôi rốt cuộc là thật hay giả.” Hứa Trúc Linh hung dữ nhìn bà ta: “Trong mắt tôi Chu Đình vẫn luôn là em gái của tôi, sau này cũng sẽ là người nhà họ Cố. Bà sinh ra cô ấy thì thế nào? Bà vắng mặt hơn hai mươi năm, không có một ngày làm tròn trách nhiệm của người mẹ ruột, bây giờ bà đến đây bắt cô ấy đi theo bà sao?

Đạo lý gì vậy? Cô ấy cầu xin bà sinh cô ấy ra sao? Cầu xin bà mang cô ấy cho người khác sao?”

“Bà chủ Thích, nếu bà khiêm nhường, nói chuyện tử tế, tôi cũng xem như là vãn bối của bà, tôi và bà cùng khiêm nhường. Nhưng nếu như bà hiển nhiên đối đầu với tôi, tôi việc gì phải cho bà mặt mũi, người nhà họ Cố chúng tôi yếu hơn ai sao?”

Cố Thành Trung từng nói qua.

Bọn họ không chủ động tìm phiền †oái, nhưng phiền toái tìm tới thì cũng không sợ.

Trước kia cô không hiểu đạo lý này, nhưng bây giờ…cô thông hiểu đạo lý.

Người khác đối với cô tốt, cô sẽ đáp lại gấp mười lần, một trăm lân.

Nhưng người khác nói lời châm chọc với cô, không chút khách khí, thì cô cũng không giữ mặt mũi tình nghĩa cho đối phương.

Lòng người đều là hỗ trợ lần nhau, mọi người đều là lần đầu tiên làm người, dựa vào đâu mà cô ấy phải uổng công bị người khác ức hiếp?

Lư Thanh Vân năm nay cũng hơn bốn mươi tuổi rồi, còn Hứa Trúc Linh lớn hơn con gái bà ta không bao nhiều, nhưng cảnh giới này so với bản thân cũng không khác biệt lắm.

Cô gái trẻ trước mặt, có đôi mắt sáng ngời, ánh mắt đầy sức mạnh, không hề tỏ ra yếu đuối.

Lưng thẳng tắp, tuy thân thể trông yếu ớt nhưng thực lực bên trong không thể coi thường.

Cô ấy giống như một tiểu vũ trụ bùng nổ, khiến người khác không khỏi ngưỡng mộ.

Lư Thanh Vân hung hăng chau mày, nghiến răng nói: “Cô chỉ là một người ngoài, nhúng tay vào việc nhà họ Thích chúng tôi, không hợp lý lắm nhỉ?”

“Cô ấy là vợ tương lai của em trai chồng tôi, sau này sẽ là người một nhà, nói đến cùng thì cũng coi như là chuyện của nhà họ Cố chúng tôi. Mọi người ai cũng biết cô ấy và Phó Lâm đã đính hôn, nhưng không mấy người biết cô ấy đường đường là con gái nhà họ Thích.”

“Nếu xem xét sự việc dưới góc độ của dư luận, tôi cũng rất tò mò, đại đa số dân mạng ủng hộ bà hay là cảm thấy Chu Đình nên ở lại bên cạnh chú và dì.

Sự tình làm náo loạn lên cũng không tốt đẹp gì, đối với danh tiếng nhà họ Thích không hề tốt, không bằng mỗi người nhường một bước.”

Cô thay đổi giọng điệu, đánh một cái tát cho một quả táo, hiện tại cô đã học được rồi.

“Cô nói, nhường một bước như thế nào?”

Lư Thanh Vân thấy cô đưa ra một lối thoát, cũng không tiếp tục giữ thái độ.

Chu Đình hiện tại không mong gặp chính mình, người mẹ như bà ta trong lòng cũng rất khó chịu.

— QUẢNG CÁO —