Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2777



Chương 2777

Cô ta luôn cảm thấy anh ta không hề xấu xa, không nên kết thúc như vậy, không nên cô đơn, thật lòng muốn giúp cho anh ta tìm một người tri kỷ.

“Tôi từng nói, anh giống như Kỷ Thiên Minh, tôi cũng có anh trai, nên tôi có thể hiểu được tình cảm của anh đối với Charlotte. Có lẽ… là do tình cảm Charlotte còn lưu lại trong người tôi, có lẽ ở một nơi rất xa, là cô ấy giúp anh, chỉ là mượn tay tôi mà thôi.”

Cô ta nhún vai, nhẹ nhàng nói.

“Phải rồi, bây giờ là mấy giờ, chúng †a đi tìm người đi.”

Cô ta nhìn xuống điện thoại, phát hiện đã là hai giờ, sợ mình làm lỡ thời gian cô lập tức đứng dậy đi tắm rửa.

Đi về phía Tây Nam, không biết sẽ mất bao lâu mới tìm thấy.

Cô ta nhanh chóng đi ra ngoài để vào phòng tắm, lại phát hiện trước cửa phòng có một đám bác sĩ đang đứng.

“Cuối cùng thì cô cũng không sao ST rồi.

“Ông trời có mắt, làm tôi sợ chết.”

“Cô gái, thật tốt khi cô không có ý việc gì.”

Một nhóm người xúc động đến mức suýt khóc, có cảm giác mình vừa từ quỷ môn quan trở về.

“Chuyện gì… chuyện gì đang xảy ra vậy?”

“Một đám bác sĩ, thấy xấu hổ vì không chăm sóc tốt cho cô nên không nỡ rời đi khi chưa thấy cô hồi phục.”

“Tốt như vậy sao?”

Cô ta nghi ngờ hỏi.

Lúc này, William lạnh lùng quét mắt qua đám đông, khiến họ sợ hãi gật đầu.

“Nếu thật vậy, tôi rất cảm kích, tôi ổn rồi, đó chỉ là một triệu chứng bình thường, tôi sẽ không sao. Ngủ một giấc thì không có vấn đề, mọi người chắc hẳn còn nhiều việc xin đừng trì hoãn.”

Lời vừa nói ra, đám bác sĩ vội vàng rời đi.

Hai người họ cũng bắt đầu lái xe về phía Tây Nam. ‘ “Lẽ ra là lúc hoàng hôn, nhưng xung quanh đều là nhà cao tầng, căn bản nhìn không thấy, vậy chắc là ngoại thành, lái xe ra ngoại thành đi.”

Cô ta gấp gáp nói.

Bọn họ vần đang hướng về phía Tây Nam, đợi khoảnh khắc mặt trời lặn.

Xung quanh đều bị bao bọc bởi các tòa nhà cao tầng, căn bản nhìn không thấy được mặt trời.

Sau hai tiếng đồng hồ xe mới chạy được đến nơi thoáng đãng hơn.

Con đường hướng đến một thị trấn nhỏ ở nông thôn thưa thớt xe cộ.

Bọn họ dừng lại ở bên đường, mặt trời bắt đầu lặn.

Đứng trên đường cao tốc nhìn vê hướng mặt trời lặn, khung cảnh thật đẹp.

Thời tiết bắt đầu chuyển sang hè, ban ngày rất nóng bức, nhưng buổi tối nhiều gió nên rất mát.

Cô ta liếc mắt nhìn đồng hồ, đã là năm giờ rưỡi, lúc này trên đường không một bóng xe, con đường vắng, chỉ có chiếc xe của hai người bọn họ.

“Tại sao lại không gặp? Hay là tại tôi bói toán không chuẩn?”

Cô ta khẽ lẩm bẩm.

— QUẢNG CÁO —