Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2926



Tại sao anh ta không nói trước một chút mà lại cứ tỏ tình như vậy?

“Kỷ Thiên Minh, anh… đang làm gì vậy? Mau đứng lên, rất nhiều người đang nhìn.”

“Kỷ Nguyệt Trâm, kết hôn với anh, được không?”

“Không phải em đã hứa với anh rồi sao? Váy cưới cũng mua rồi.”

“Nhưng em…”

Chưa từng nói rằng em cũng yêu anh.

Chưa bao giời Chuyện này anh ta chôn sâu trong lòng, anh ta muốn nói ra, nhưng anh ta cảm thấy nếu hỏi cô ta điều đó trước mặt mọi người, phải làm sao nếu cô ta vân không muốn nói em yêu anh?

Đến lúc đó thật là xấu hổ?

“Đưa tay cho anh.”

Cuối cùng anh ta vẫn không dám đánh cược, chỉ nhẹ nhàng nói.

Cứ mơ hồ như vậy mà ở bên nhau cũng không có gì là không tốt.

Cô ta đưa tay ra mà không do dự, bởi vì cô ta không biết mình có thể kết hôn với ai ngoài Kỷ Thiên Minh.

Năm nay cô ta hai mươi bốn tuổi, trước kia cô ta hay xem bói, bên cạnh cô ta không có người con trai nào hợp tuổi.

Bạn bè cũng không nhiều, ngày nào cũng đọc đủ thứ tiểu thuyết ngôn tình, thỉnh thoảng ngẫu hứng lại tự viết.

Họ đều nói rằng dù không ăn thịt lợn cũng sẽ từng thấy qua heo chạy.

Cô ta chưa bao giờ yêu, nhưng xem trên phim nhiều như vậy cô ta cũng hiểu tình yêu là như thế nào.

Nhìn bản thảo cô ta viết trước đây, khô khan và vô vị.

Trước đây cô ta không biết tình yêu là gì.

Đánh đổi tất cả vì một người là như thế nào.

Cô ta không hiểu, bởi vì cô ta chưa từng trải qua.

Mọi người đều cần kết hôn và sinh con, họ cần tìm một người bạn đời và hỗ trợ lần nhau.

Bố mẹ chỉ có thể đồng hành cùng con cái trên chặng đường hai mươi năm ngắn ngủi. Nhưng người yêu lại đi cùng mình đến hết quãng đời còn lại.

Cô ta lười đi tìm người khác, trong trí nhớ của cô ta bây giờ, Kỷ Thiên Minh đã rất tốt rồi.

Cô ta nhìn chiếc nhẫn trên tay, vừa vặn với ngón áp út, không quá to cũng không quá nhỏ.

Chiếc nhân phản chiếu một ánh sáng rực rỡ kỳ lạ dưới ánh đèn.

“Hôn đi, hôn đi.”

Đám đông lại hò hét.

Cô ta xấu hổ kéo Kỷ Thiên Minh đứng lên.

“Được rồi, được rồi, đừng như vậy nữa, không sợ là sẽ lại phải lên mặt báo sao?”

Cô ta lo lắng nói.

“Kỷ Nguyệt Trâm, thật tốt khi có em ở bên.

Cuối cùng, anh ta không hôn, chỉ bế cô ta lên mà xoay tròn.

Cô ta có thể cảm nhận được niềm vui của anh ta, trời đất quay cuồng, trong mắt hiện lên quá nhiều khuôn mặt.
— QUẢNG CÁO —