Mong là cuối cùng sẽ có một ngày có một người địch lại nổi anh, anh mới có thể yên tâm giao em cho cậu ta chứ.”
“Lúc đó…vân có thể buông tay em.
Nhưng một thời gian dài sau đó, khi người đó xuất hiện, anh lại chẳng thể buông tay. Em biết vì sao anh có nhiều bạn gái vậy không?”
“Không phải anh quá đào hoa hay sao?”
“Không phải như vậy, bởi vì các cô ấy đều có nét giống với em, có người giống ở đôi mắt, có người lại có đôi môi, hay một vài người mang lại cảm giác giống như bên cạnh em vậy. Nhưng em nói anh có số đào hoa, không thể nào ở bên ai đó đến cuối đời được, quả thực là rất chuẩn.”
Dương Nguyệt nghe anh nói như vậy thì há hốc miệng, nhưng không nói được gì.
Không thể nào ở bên ai đó tới cuối đời, kiếp đào hoa giống như một lời nguyền rủa.
Không có giải pháp.
Nhưng kiếp đào hoa anh ta lại tự chọn cho bản thân mình.
Chỉ tiếc lần này lại chẳng hái đóa hoa nào.
“Anh, anh đã có tính toán gì chưa?”
“Chắc là sẽ tiếp tục phát triển chợ đen, tán gái, tiêu dao tự tại thôi.”
“Đừng làm loạn nữa, nếu có gặp nguy hiểm thì hãy chạy đi thật xa, đừng gây họa cho các cô gái tốt nữa. Nếu có thể thì anh hãy tìm một chỗ mà sống yên ổn tại đó đi”
“Được rồi, nghe em. Em giống như một bà chủ nhỏ vậy, sau này William cưới em chắc cũng sẽ gặp không ít phiền phức rồi đây.”
Anh ra vẻ nhẹ nhõm trêu đùa cô ta.
“Đêm nay anh có việc, chắc phải khuya mới về nhà, em đi nghỉ sớm đi không cần chờ anh đâu.”
“Anh muốn đi đâu thế?”
“Tới đưa thiệp mời cho một người?”
“Đưa tới chỗ sư mẫu sao?”
“Ừm”
Anh ta gật gật đầu.
Chụp hoàn thành bộ ảnh cưới anh ta đưa cô ta trở về, sau đó lại đi tìm Bạch Nhược Minh Lan.
Bạch Nhược Minh Lan đã không còn là bà của ngày xưa, mà đã trở thành một Dạ Lang thứ hai, quản lý thị trường chợ đen một cách vô cùng có tổ chức, thực lực không ngừng được mở rộng, đã hợp tác cùng với nhiều quốc gia.
“Sư mẫu.”
Anh ta bước vào nhà dưới ánh trăng sáng làm cho Bạch Nhược Minh Lan có hơi kinh ngạc, bởi anh rất ít khi tới gặp mặt bà do hai bên còn có rất nhiều việc phải làm.
“Sao con lại tới đây?”
“Con có chuyện nhưng không biết phải mở lời cùng cô và ông cụ kiểu gì.
Nếu là người khác thì có thể dùng bạo lực để chặn miệng bọn chúng, nhưng nếu là sư mẫu thì con không thể làm như vậy.”
Anh ta cười khổ nói, tất cả thiệp mời đều đã phát ra ngoài, duy chỉ có của Bạch Nhược Minh Lan là anh vẫn còn nắm chặt trong tay.