Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 3022



Chương 3023

Đối phương cũng không ngu, không cho từng tiểu đội một xuất hành nữa mà là Carlo tự mình lái thuyền tiến lên phía trước, định rời khỏi tầng sương mù, nhìn thử xem rốt cuộc là ai đang giở trò quỷ.

Rất nhanh, anh ta đã đối diện với Cố Thành Trung.

Trong khoảnh khắc nhìn thấy Cố Thành Trung, đôi mắt màu lam u tối của anh ta ngay lập tức co rút, tất cả bên trong đều là sự tàn ác.

“Thì ra là anh đang giở trò quỷ? Tôi thật sự đã coi thường anh, tôi biết anh sẽ không từ bỏ ý đồ, những lại không ngờ lá gan của anh lại lớn như vậy, chỉ có hai người cũng dám đi sâu vào trại địch của tôi sao?”

“Sao anh biết tôi chỉ có hai người mà không phải là thiên quân vạn mã.

Còn nữa, anh đã cảm nhận được phương hướng chưa? Rất rõ ràng, anh đã bị người của tôi bao vây.”

“Vậy sao?”

Anh ta hung tợn híp mắt, bọn họ quả thật có cảm nhận được sự chèn ép từ một hướng khác, một phân đội nhỏ đã đi không trở về, cho nên mới di dời toàn bộ thuyền bè.

Sương mù trên biển dày đặc, không thấy rõ những nơi quá xa, rốt cuộc đã tới bao nhiêu người thật sự rất khó nói.

“Tôi tới không phải để lưới rách cá chết với anh, tôi chỉ cần con tin. Thả mẹ vợ tôi ra, chúng ta giải quyết trong hòa bình. Trên thuyền của tôi có súng đạn, tôi có thể cho anh, để anh có thể thắng lợi trở về. Nhưng nếu như anh vẫn không biết phải trái, vậy thì đừng trách tôi không khách sáo!”

Có thể đàm phán mà không mất một binh một chốt nào đương nhiên là tốt nhất, dù sao mạng của Carlo thế lực của các nước đều muốn. Giữ lại tai họa ngầm lớn như vậy, cuối cùng sẽ thành một tai họa!

Carlo nghe nói như vậy, đáy mắt đều là sự hung ác, anh ta vẫn luôn biết Cố Thành Trung sẽ ra tay, chỉ là không ngờ rằng lại nhanh như vậy.

“Anh cho rằng tôi không biết mưu kế của anh sao? Muốn mang Bạch Nhược Minh Lan đi, anh và tôi không mất một binh một chốt, nhưng thực tế các nước đều đã ra lệnh truy nã tôi, ai cũng muốn mạng của tôi. Anh không giết tôi, đương nhiên vân còn rất nhiều người muốn giết tôi. Là anh đang sợ tôi và anh cá chết lưới rách, còn bị thương vong lớn hơn!”

“Muốn có được người, trừ phi bước qua xác của tôi, nếu không cho dù tôi có chết cũng phải kéo theo một cái đệm lưng!”

Giọng điệu anh ta u ám.

“Đã như vậy, xem ra không còn bất kỳ chỗ nào có thể đàm phán rồi. Vậy thì bắt đầu dùng đao thật súng thật đi!”

Vẻ mặt Cố Thành Trung lạnh lùng, trực tiếp báo tin cho những chiếc thuyền khác có thể tiến hành gây rối.

Để cho Carlo không biết phía mình rốt cuộc có bao nhiêu chiếc thuyền, trước hết là làm cho anh ta khiếp đảm một hồi cái đã.

Đây chính là một chiến thuật tâm lý.

Ngay tại lúc này, điện thoại không dây vang lên giọng nói của Phó Thiết Ảnh: “Thuyền của tôi và Neil bị lộ rồi, Carlo có hai chiếc thuyền, một chiếc đã trở về trước, một chiếc chờ an toàn rồi mới trở vê. Tôi đối đầu trực diện với chiếc thuyền kia. Bây giờ chỉ có thể dựa vào sương mù trên biển tiến hành bắn †âm xa, nhưng đến gần rồi, chúng tôi lại không biết trên thuyền của bọn họ rốt cuộc có bao nhiêu khẩu súng.”

Giọng nói của Phó Thiết Ảnh nhanh chóng truyền tới.

Carlo bên kia cũng nhận được tin tức, không ngờ chỉ là một con cọp giấy, chỉ mang tới có năm chiếc thuyền mà cũng dám ngông cuồng.

“Tôi tưởng anh có bao nhiêu bản lĩnh, thì ra cũng chỉ như vậy, muốn lừa tôi hả, kiếp sau đi! Cố Thành Trung, nếu anh đã không nói đạo nghĩa, vậy tôi cũng không khách sáo.”

— QUẢNG CÁO —