“Không thể, chuyện này quá ầm ï rồi, nếu như đi bệnh viện thì toàn bộ lực lượng cảnh sát vũ trang đều sẽ biết.”
“Các anh… mau vào đi, để tôi thử một chút.”
Cố Ngọc Vy luống cuống, lập tức đưa Cố Thành Trung đến phòng phẫu thuật nhỏ của mình, toàn bộ bên trong đều là môi trường vô khuẩn.
Cô ấy lập tức gọi điện thoại cho Nguyên Doanh, cô ấy nhớ được nhóm máu của Cố Thành Trung, tình hình nhất định phải truyền máu.
“Nguyên Doanh, lấy máu từ kho máu, càng nhiều càng tốt, em không quan tâm anh dùng cách gì, nhất định phải mang túi máu về cho em, anh trai em… Anh trai em sắp chết rồi, anh phải nhanh lên một chút. Nếu như anh trai em chết, em sẽ liều mạng với anh, anh mau về đi.”
Cô ấy gào thét vào trong điện thoại, sau đó run rẩy vứt nó qua một bên.
Cô ấy lại thay đồng phục giải phẩu vào, từ khi mang thai đến bây giờ cô ấy vấn chưa mặc lại đồng phục giải phẫu, bây giờ mở lấy dao giải phẫu của mình cô ấy lại khẩn trương, hít thở không thông.
Lúc này Cố Ngọc Vy có chút không quen tay, nhưng cô ấy biết, bây giờ không phải là lúc do dự, mình do dự một phần, Cố Thành Trung sẽ nguy hiểm thêm một phần.
Một mình cô ấy ở trong phòng phãu thuật, sau đó cởi quần áo trên người Cố Thành Trung ra, nhìn thấy vết thương chồng chất trên thân thể anh.
Vô số mảnh vụn đâm rách da thịt, vết thương có lớn có nhỏ.
Có một cái thiếu chút nữa đã đâm vào tim.
Anh đeo mặt nạ oxy, nhưng sinh mạng vấn yếu ớt, độ phập phồng kia thật sự khiến cho người ta lo lắng đề phòng.
Cô ấy nhìn khuôn mặt Cố Thành Trung thật lâu, cắn chặt hàm răng, bắt đầu đi vào công việc.
Đầu tiên là xử lý mảnh vụn trên người, sau đó tiến hành kích điện, lồng ngực của anh còn tụ máu, các loại vấn đề giống như là thần chết ở ngay tại bên cạnh cô ấy, giành giật sinh mạng của Cố Thành Trung với cô ấy!
Cô ấy nhất định sẽ thành công, trong tất cả những người anh trai, Cố Thành Trung là người hiểu rõ cô ấy nhất.
Cô ấy không thể để cho anh xảy ra chuyện, cô ấy sẽ không để cho thần chết mang anh đi.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, hai người đàn ông bên ngoài cũng rất chán chường, trên người cũng mang thương tích.
Nguyên Doanh nhanh chóng trở về, hai vợ chồng đều ở trong phòng phẫu thuật, tiến triển như thế nào, ai cũng không biết.
Cố Thành Trung và William lên thuyền thành công, những người còn lại vân luôn che chắn cho bọn họ.
Sau khi bọn họ vào khoang thuyền lại phát hiện không có bóng dáng của Bạch Nhược Minh Lan, cuối cùng không thể không rút lui.
Carlo thấy vậy, bắt đầu điên cuồng dùng mũi thuyền đâm vào, bọn họ thiếu chút nữa đã rơi xuống nước.
Vốn dĩ công tác phá nổ cuối cùng là do Phó Thanh Viên phụ trách, nhưng lại không ngờ máy chống thấm nước lại rơi xuống biển.
Cố Thành Trung đột ngột chạy qua, ai cũng không ngăn được, cuối cùng đành chọn quay về.
Một mình anh đi lên chiếc thuyền không có người dùng, bên trên còn có thi thể thuộc hạ của Carlo. Nếu không có Bạch Nhược Minh Lan, bọn họ sẽ phải rút lui trở vê, mà Cố Thành Trung lại lựa chọn ở lại phá nổ.