Cô có chút tự ti mặc cảm, không biết con cần mình hay mình đang ỷ lại con.
Màn đêm dần dần buông xuống.
Cuối cùng cô cũng xem hết văn bản tài liệu, ghi lại toàn bộ chỗ không hiểu, định ngày mai sẽ đi tìm Lâm Thanh Huyền để hỏi rõ ràng.
Cô rửa mặt xong, sau đó dưỡng da, không quên lau người cho Cố Thành Trung, đổi quần áo sạch.
Cô lau người cho Cố Thành Trung, còn xoa thêm ít kem dưỡng da.
“Đàn ông cũng phải chú ý bảo dưỡng, anh lớn tuổi hơn em nhiều, cho nên phải dùng mỹ phẩm dưỡng da.”
“Nào, võ nhè nhẹ với mát xa có thể khiến da hấp thu tốt hơn. Đúng rồi, mỗi ngày anh đều nằm nên không tập thể hình, em sợ anh bị mất dáng, đến lúc đó cái gì mà bụng tám múi, cơ tay, cơ ngực đều mất hết thì anh đừng khóc đấy.”
“Thật ra ngủ cũng tốt, trước kia anh luôn bề bộn công việc mãi không hết, dốc hết lòng, vừa vặn có thể nhân cơ hội này nghỉ ngơi thật tốt một thời gian.
Có phải mỗi ngày anh đều nằm mơ không? Trong mơ có em chứ? Nếu không có em, em sẽ cho anh biết mặt.”
“Hôm nay cô giáo khen Cố Hy viết chữ rất đẹp, em thấy có chút giống chữ anh, xem ra đã nhìn chữ anh rất nhiều.
Nhưng chữ Niệm Noãn viết lại rất xấu, y như chó đào vậy. Một đứa con gái sao có thể viết chữ xấu vậy chứ, đến em còn choáng váng.”
“Hôm nay công ty rất tốt, chỉ có hạng mục ở công trường xảy ra vấn đề, nhưng cũng không phải vấn đề lớn gì, sẽ giải quyết xong nhanh thôi.”
“Hôm nay… Còn có gì nhỉ? Đúng rồi, hôm nay em cũng nhớ anh, rất nhớ rất nhớ.”