Lúc xuống xe rất chú ý xem xung quanh có đồng nghiệp hay không, mấy ngày không xảy ra chuyện gì, sao hôm nay lại bị nhìn thấy.
“Đúng vậy, lúc đi mua cơm sáng mấy chúng tôi nhìn thấy đấy. Đúng là không thấy không biết, vừa biết đã bị dọa cho nhảy dựng lên ấy. Nghe nói cô không cần phỏng vấn đã vào được đây, lúc trước tôi cũng không rõ lắm, hiện tại cuối cùng cũng hiểu ra.”
“Chậc chậc chậc, đã là bà chủ nhà giàu rồi, còn đoạt bát cơm của chúng tôi làm gì nữa chứ!”
Mấy người khinh thường nói, đúng lúc này Thích Uyển Nhi từ phòng giải khát kéo Cố Niệm Noãn từ trong đám người ra.
“Chuyện này rốt cuộc là sao? Sao mấy người kia lại biết tớ không cân phỏng vấn, còn thấy anh Thiên Ân đón tớ nữa?”
“Đừng nói nữa, buổi sáng mình vừa đến công ty thì thấy chị Vân tới tháng muốn đi mua nước đường đỏ, sau đó có vài người chưa ăn sáng nên đi cùng luôn. Mình cũng đi theo, vừa đến gần siêu thị thì nhìn thấy…” “Đúng là gặp quỷ mà, bình thường chỉ mua đồ ăn sáng dưới lầu thôi, vậy mà hôm nay chị Vân đau bụng đến tháng nên đi mua nước đường đỏ.”
Trên mặt Thích Uyển Nhi ngập tràn nôn nóng, nói: “Còn chuyện cậu không phỏng vấn mình cũng không rõ lắm, có phải chị Bùi không cẩn thận lỡ miệng không.”
Người tiết lộ bí mật dường như đang ngập tràn vô tội, dễ như trở bàn tay đánh lạc hướng mầm họa.
Mà Cố Niệm Noãn cũng không hề nghi ngờ, một người là cấp trên vừa quen biết không lâu, một người là chị em tốt đã quen nhiêu năm.
Hơn nữa cô ta còn là bạn gái của Cố Hy, cũng là chị dâu tương lai, cô càng không thể nghĩ quá nhiều.
Sắc mặt cô rất nặng nề, cũng chỉ có thể nghĩ đến chuyện có không chừng do chị Bùi lỡ miệng.
Hơn nữa, mỗi ngày Ôn Thiên Ân đều sẽ chở cô đi làm rồi tan ca, đi đêm lắm có ngày gặp ma, cũng chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo thôi.
“Thôi, cứ kệ vậy đi, dù sao cũng dùng thành tích để nói chuyện, tất nhiên mình sẽ tự chứng minh bản thân.”
“Ừm, dùng thực lực làm sáng mắt chó của bọn h đi. Một đám người có mắt không thấy Thái Sơn như bọn họ cứ đợi ngày khóc là vừa.”
“Cậu cũng đừng nghĩ nhiều, đi ra ngoài trước đi, hôm nay còn một đống việc cần hoàn thành đấy.”
“Ừm, cậu đi ra ngoài trước đi, mình đi WC”
Thích Uyển Nhi rất nhanh đã rời đi, cô vừa đi WC xong, đang chuẩn bị đẩy cửa ra ngoài, không ngờ lại nghe thấy có tiếng bàn tán khe khẽ.
“Con nhỏ kia thế như chẻ tre nhỉ, không cần phỏng vấn đã trực tiếp được vào, hơn nữa nhìn bạn trai cô ta đi, dường như giá trị con người không nhỏ, không biết có địa vị gì nhỉ. Chị Bùi vốn cố ý đề bạt chị Vân, lần này công ty khó khăn lắm mới lấy được tư cách để ra nước ngoài bồi dưỡng ba tháng, mong đừng bị con nhỏ kia chặn ngang.”
“Đừng nói bậy, chị Vân lợi hại như Vậy, cũng là người theo bên cạnh Chị Bùi lâu nhất, chắc chắn tên trong danh sách lần này là của chị ấy, con nhỏ kia vừa mới tốt nghiệp, một đứa ngu ngơ vừa ra đời như thế sao có thể so sánh với chị Vân chứ.”
“Đúng vậy, hơn nữa chị Bùi có tiếng là dùng năng lực để nói chuyện.”
“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu thật sự coi trọng thực lực, vậy sao có thể để cô ta đi cửa sau vào được đấy CHỈ 2= “Chị Vân, người này không thể không đề phòng!”
Những người còn lại mồm năm miệng mười, sắc mặt chị Vân dẫn đầu đã vô cùng khó coi.
Năm nay cô ta đã hơn ba mươi tuổi, không kết hôn sinh con là vì muốn nâng sự nghiệp lên thật cao.