Cô có một bí mật lừa Thích Uyển Nhị, đó là tình yêu sâu đậm dành cho Cố Hy, nhưng cô lại chưa bao giờ muốn phá hư tình cảm giữa bọn họ, ngược lại còn tận tâm tận lực giúp đỡ nữa.
Chỉ cần Thích Uyển Nhi mở miệng nói ra, cô nhất định sẽ giúp hết mình trong khả năng cho phép.
Ngoài chuyện thích Cố Hy nhưng lại nói dối là không thích ra, hình như cô không hề nói dối cô ta chuyện gì cả.
Mang thai, chuyện lớn như vậy mà, sao cô ta có thể nói dối được chứ?
Thích Uyển Nhi nghe giọng điệu của cô như thế, lông mày bắt đầu nhíu mày, trong lòng ngầm có chút bất an.
Nhưng lúc này cô ta không cho phép mình có chút đắn đo nào, Cố Niệm Noãn tin tưởng mình đến mức không chút nghi ngờ, chưa bao giờ có bất kì đề phòng nào cả, cho dù cô ta biết được chuyện gì, chắc chắn cũng sẽ gặp mặt chất vấn cô ta chứ không quanh co lòng vòng như thế.
Trước giờ cô vẫn rất thẳng thắn, rất ít khi che giấu chuyện gì.
Cô ta mím môi, cười nói: “Đương nhiên không lừa cậu rồi, chúng ta ở bên nhau đã mấy năm rồi, chẳng lẽ ngay cả mình mà cậu cũng tin sao?”
“Đúng vậy, chúng ta ở bên nhau nhiều năm vậy rồi.”
Thần kinh tê liệt trước một người mấy năm vậy là đủ rồi.
Cô bỗng nhiên nghĩ ra chuyện gì đó, vì sao chị Vân lại đúng lúc trùng hợp đi vài con đường trước siêu thị để mua nước đường đỏ thủy, bình thường mọi người đều rất thích gọi cơm hộp, không ai phải chạy đi mua cả, nhưng lần đó tất cả mọi người lại đều xuống lầu, đúng lúc thấy cô bước từ trên xe Ôn Thiên Ân xuống.
Lúc cô đến văn phòng của Bùi Viện cũng hiếm có người biết, nhưng thân phận của cô lại bị tiết lộ toàn bộ, những khách hàng đó cũng sôi nổi tìm được mình, sau đó giúp cô kéo không ít thù hận trong phòng làm việc.
Ngày cô suýt chút nữa bị tổng giám đốc Trương vấy bẩn, Thích Uyển Nhi cũng đúng lúc ở đó, nếu không phải lỗi của cô ta thì mình cũng không đến mức suýt bị mất trong sạch.
Mỗi lần xảy ra chuyện… Đều có cô ta.
Ai cũng nói không nên có tâm hại người, nhưng cũng không thể không đề phòng người khác được.
Cô chưa bao giờ nghĩ chuyện làm tổn thương Thích Uyển Nhi, cho nên dù thích anh cũng không hề chen chân vào, nếu không với thân phận của mình, cô có vô số cách khiến Cố Hy cưới mình.
Nhưng cô lại khinh thường làm như thế, dù thế nào cũng không muốn làm tổn thương cô ta.
Nhưng hôm nay cô không thể không phòng được, không nên quá mức tin tưởng Thích Uyển Nhi, không thể giao tất cả lưng mình cho cô ta được.
“Cậu làm sao vậy? Sao mình cứ cảm thấy hôm nay cậu là lạ, có phải xảy ra chuyện gì không?”
“Không có gì đâu, chẳng qua nghĩ tới thời học sinh không nhịn được cảm thấy bùi ngùi thôi.”
“Đừng bùi ngùi nữa, sau này chúng †a sẽ trở thành người một nhà mà.”
“Ừm, tớ còn có việc, cúp trước nhá.”
Người một nhà… bây giờ nghe thấy mấy câu này, sao cô lại cảm thấy có chút chói tai nhỉ.
Cô lập tức cúp điện thoại, nhìn dãy số đã thuộc làu kia, trong lòng lại cảm thấy có chút hụt hãng.
Không lâu sau, Cố Hy đã chạy tới nhà họ Thích.
Thích Uyển Nhi vốn đang ở trong phòng ngủ, lúc mẹ lên lầu vui mừng nói với cô ta Cố Hy đây, cô ta vui đến mức suýt nhảy cẵng lên.