Sao ạn lại như hũ nút thế, bên ngoài thì không thấy gì, nhưng chỉ cần tìm hiểu một chút, mới biết anh là người như thế nào.’ “Chúng ta thẳng thắn với nhau, có được không?” Cô dịu dàng nói rằng.
“Được.”
Anh gật đầu, cô cũng thở phào nhẹ nhốm, nói: ‘Vậy bây giờ chúng ta đi đâu thế?”
“Anh định đến Sở Sự Vụ, còn em?”
“Được, em cũng đến chơi một chút.”
Cô biết Cố Hy là người cẩn thận tỉ mỉ, nhưng không ngờ tới anh làm việc lại nghiêm túc như vậy, đối với mỗi vụ án đều có một loại cảm giác thần thánh.
Đều nói đàn ông chăm chỉ làm việc là đẹp trai nhất, khi Cố Hy vùi đầu vào xem tài liệu trên bàn, gò má đẹp đến mức bùng nổ.
Vốn cô còn đang xem tạp chí, nhưng càng xem càng thấy vô vị, cộng thêm chỗ này còn có anh chàng đẹp trai thú vị.
Đặc biệt là anh chàng đẹp trai lại còn là của mình.
Ngẫm lại có chút khó mà tin nổi.
Nếu như, cô và Cố Hy lên giường, mang thai sinh ra một đứa bé, thì chẳng phải là… Một công đôi việc sao?
Cô đột nhiên nghĩ tới một chuyện, không nhịn được mà bắt đầu tính toán, cuối cùng thì phải làm sao mới xảy ra quan hệ với anh được.
Đúng lúc này, Cố Hy để tài liệu xuống, gọi thư ký đến lấy, nhìn dáng vẻ chắc là xử lý tốt.
“Gố Hy, những thứ này đều là tài liệu của anh sao? Có liên quan đến pháp luật ạ, thật là sâu sắc nha, có thể giải thích cho em một chút không?”
“Pháp luật đều lạnh như băng, chắc là em sẽ không cảm thấy hứng thú đâu, chỉ sợ anh nói lại khiến em buồn ngủ.”
“Thử một chút thôi mài”
Cô cố ý câm một quyển sách lên, giống như học sinh tốt nóng lòng muốn học hỏi, chờ thầy giáo giải đáp.
Cô cố ý cách anh rất gần, tay nhỏ quấn quít lấy cánh tay của anh, hỏi những thuật ngữ chuyên nghiệp này có nghĩa là gì.
Cô vốn định dùng ngôn ngữ hình thể để anh cảm nhận được gì đó, nhưng không ngờ tới tên Cố Hy đầu gỗ này lại thật sự giải thích cái gì gọi là ở tù chung thân, cái gì gọi là vụ án hình sự.
Hoàn toàn không có chú ý tới cổ áo cô đang lộ ra, còn có làn váy đang cố ý trêu chọc, lộ ra bắp đùi trắng nõn.
Mẹ nó, anh là Bồ Tát à? Là loại Bồ Tát ngồi trong lòng cũng không loạn.
Ngay khi cô chuẩn bị nản lòng, thì không ngờ tới cửa phòng bị mở ra, thư ký đưa một vụ án khẩn cấp vào.
Không ngờ Cố Hy lại trực tiếp cởi áo khoác, khoác lên đùi cô, cũng hơi nghiêng người, che cổ áo của cô lại.
Tất cả cảnh “xuân” đều được che kỹ lại, trong nháy mắt đó cô đã hiểu.
Thì ra, Cố Hy biết tất cả mọi chuyện, chắc là chỉ giả vờ không biết mà thôi, tên đểu này.
Rất nhanh thư ký đã đi rồi, trước khi ra ngoài Cố Hy còn dặn dò: ‘Lần sau gõ cửa rồi mới vào.”