Ngày hôm sau tại khách sạn năm sao The Palm, ở ngay trung tâm thành phố New York.Khách sạn The Palm được Hiệp hội Khách sạn Quốc tế (International Hotel Association, IHA) đưa vào danh sách một trong những khách sạn xa xỉ, lộng lẫy nhất trên toàn thế giới.Từng đồ vật trong khách sạn đều là những món đồ vô giá, được Tràn Hạo sưu tầm từ khắp nơi trên toàn thế giới.Mặc dù kiến trúc của tất cả khách sạn The Palm giống y như nhau, nhưng mỗi khách sạn đều được trang trí khác nhau, độc nhất vô nhị.Nên khách hàng khi đến khách sạn The Palm, đều có cảm giác khác nhau.
Tọa lạc trên tầng hai của khách sạn The Palm, là nhà hàng năm sao chuyên về những món ăn Pháp chính tông, không gian yên tĩnh, trang trí tao nhã.Nhà hàng The Palm là nhà hàng nổi tiếng tại New York vì đầu bếp chính của nhà hàng là Tom Flench, người đã không dưới mười lần đoạt lấy danh hiệu đầu bếp số một trên toàn thế giới.Nếu không vì giao tình giữa Tom và Gia Duyên, thì dù Tràn Hạo có ra mức lương cao đến đâu Tom cũng sẽ không đồng ý, vì anh vốn là một người thích sự tự do tự tại, không thích bị ràng buộc bởi hai từ trách nhiệm.
Từ ngoài cửa chính của nhà hàng, Ngạo Thiên bước vào với phong thái vô cùng u nhã, trên người anh là bộ âu phục màu xám.Đi bên cạnh Ngạo Thiên chính là trợ lý Ken, hai người vừa bước vào một nam nhân viên phục vụ lập tức nhận ra Ngạo Thiên ngay, hắn liền bước tới khom người cung kính trước mặt Ngạo Thiên.
- Ngạo tổng, xin mời.
Nam nhân viên phục vụ, vươn tay làm động tác xin mời Ngạo Thiên và Ken vào trong.Ngạo Thiên nhìn hắn gật nhẹ đầu, bước chân vẫn tiếp tục tao nhã bước về phía trước.Ngạo Thiên và Ken được nhân viên phục vụ dẫn đường đi ngang qua không gian đông đúc người.Ba người đi đến cuối nhà hàng, nhân viên phục vụ chợt dừng lại trước cánh cửa phòng VIP.Căn phòng VIP này dành riêng để tiếp đãi những người bạn thân của Tràn Hạo.
Cánh cửa phòng vừa được nhân viên phục vụ nhẹ nhàng mở ra, hiện ra trước mắt của Ngạo Thiên và Ken là một căn phòng được trang trí một cách sang trọng, dùng hai màu trắng đen làm chủ đạo.Bên phải đặt một quầy bar với những chai rượu đắt tiền, quý hiếm nhất thế giới.Bên trái của căn phòng là một cái bàn tròn thật lớn, chính giữa đặt một bình hoa giọt tuyết màu trắng tinh khiết nhìn vào không rườm rà nhưng lại vô cùng sang trọng.Từ lúc Tràn Hạo và Gia Duyên kết hôn toàn bộ khách sạn The Palm, được Tràn Hạo ra lệnh chỉ dùng một loại hoa làm trang trí.Loại hoa này chính là hoa giọt tuyết mà Gia Duyên thích nhất, Tràn Hạo vì Gia Duyên nên đã mua lại một ngọn đồi trên vùng bản địa của Italy, để trồng duy nhất loài hoa giọt tuyết này.
Quan sát xong căn phòng Ken mới để ý đến người đàn ông với khí thế khiếp người, ngồi nhàn nhã dựa lưng vào ghế sofa đặt ngay chính giữa phòng.Ken quan sát người đàn ông này, anh ta sở hữu gương mặt tuấn tú nhưng lại hết sức lạnh lùng.38 năm thời gian không hề lưu lại, chút ít tì vết gì trên gương mặt anh tuấn của anh.Sự trầm ổn cùng với sát khí tỏa ra từ trên người của Lôi Lạc Thiên, khiến người đối diện không rét mà rung.
Ngạo Thiên nhìn thấy Lôi Lạc Thiên liền nở một nụ cười khách khí.
- Chào Lôi tổng.
Lôi Lạc Thiên vẫn như ngày nào, dù anh đã rút lui ra khỏi giới hắc đạo nhưng khí thế của một Lão đại đã ăn sâu vào tận xương tủy của anh.Lôi Lạc Thiên đứng lên vươn bàn tay to lớn của mình, bắt lấy bàn tay của Ngạo Thiên.
- Rất vui được gặp Ngạo tổng.
Sau khi hai người chào xã giao, Lôi Lạc Thiên mời Ngạo Thiên ngồi xuống.Ngạo Thiên vừa ngồi xuống ghế sofa, Tề Phong liền bước tới cung kính mời Ngạo Thiên dùng một ly rượu mạnh.Ngạo Thiên nhận lấy ly rượu từ trên tay của Tề Phong, đưa ra trước mặt làm động tác cụng ly với Lôi Lạc Thiên.
Hai người thoải mái uống cạn ly rượu trên tay mình, Ngạo Thiên đặt ly rượu trống xuống cái bàn thủy tinh trước mặt, nhìn Lôi Lạc Thiên nói vào chuyện chính.
- Lôi tổng, lần này tôi đến New York để gặp mặt ngài là vì........
Ngạo Thiên nói đến đây đột nhiên dừng lại một chút, lấy trong túi áo ra một hộp cigar cuba.Ngạo Thiên rút ra một điếu cigar mời Lôi Lạc Thiên, Lôi Lạc Thiên không khách sáo nhận lấy.Ken và Tề Phong lập tức bước tới mồi lên điếu cigar cho chủ nhân của mình.Ngạo Thiên chỉnh lại tư thế ngồi của mình, chân này bắt chéo chân kia.Anh hít vào một hơi thật sâu, rồi thản nhiên nhã ra làn khói đen dày đặt.Lôi Lạc Thiên không hề gấp gáp, anh ngồi ung dung đặt một tay trên đùi, tay còn lại gác trên thành ghế sofa chờ Ngạo Thiên nói tiếp.
- Tôi muốn Lôi tổng, bán bản quyền của phần mềm Iris lại cho Ngạo Thị.
Lôi Lạc Thiên nghe Ngạo Thiên nói vậy liền ngồi thẳng người lại, ánh mắt kinh ngạc nhìn Ngạo Thiên.
- Sao cậu lại biết về phần mềm Iris?
Phần mềm chống xâm nhập Iris là tâm huyết của Trình Lam và anh, không bán ra ngoài, chỉ có người của Lôi thị mới biết sự tồn tại của nó.Ngoài lần trước Trình Lam dùng Iris để loại bỏ sự xâm nhập của Peace tại toà nhà One world trade centre ra, Iris chưa từng được dùng lại.
Ngạo Thiên đưa điếu cigar đến mép môi hít một cái, ánh mắt thưởng thức nhìn Lôi Lạc Thiên.
- Lôi tổng người ngoài không biết về thân phận phía sau của ngài, nhưng đối với Ngạo Thiên tôi.Tôi quá quen thuộc với quy luật ngầm, ngoài cái thân phận Lôi tổng của tập đoàn Lôi thị ra, tôi còn biết ngài chính là đệ nhất hacker The Devil.Mặc dù tôi không biết gì về hacking nhưng tôi có thể nói cho ngài biết, ở phía sau tôi còn có một đội ngũ hacker nổi tiếng.Cho dù bọn họ không giỏi bằng ngài, Tử Thần, Peace và Nam Liệt nhưng cũng là những tinh anh trong lãnh vực công nghệ thông tin.
Lôi Lạc Thiên nghe Ngạo Thiên nói vậy, ánh mắt có phần hào hứng nhìn anh.
- Ngạo Tổng đã tìm hiểu rất rõ về tôi, vậy ngài cũng nên biết dù ngài có ra giá cao bao nhiêu, tôi cũng sẽ không bán.
- Tôi biết Iris là do ngài và phu nhân của ngài thiết lập ra.Nhưng ngài có nghĩ không, một chương trình hoàn hảo như Iris nhưng không được truyền ra ngoài, có phải đáng tiếc lắm không?
Sắc mặt của Lôi Lạc Thiên không hề biến sắc, ánh mắt sắc bén dường như không quan tâm đến lời nói của Ngạo Thiên.
Đột nhiên cánh cửa phòng được đẩy mạnh ra, hai người phụ nữ hiên ngang bước vào.Ngạo Thiên chú ý đến người phụ nữ dẫn đầu, cô nhìn thật xinh đẹp nhưng lại vô cùng lạnh lùng, trên người cô tỏa ra hàn khí khiến Ken đứng bên cạnh không dám nhìn lâu.Cô mặc trên người cái đầm dài màu trắng, ánh mắt sắc bén liếc sơ qua người của Ngạo Thiên rồi đặt hết sự chú ý của mình vào Lôi Lạc Thiên.
Trình Lam và Đường Tam chậm rãi bước đến bên cạnh bọn họ, ánh mắt kiêu ngạo xem trời bằng vung của cô đã nói cho Ngạo Thiên biết cô chính là Lôi phu nhân.Đệ nhất sát thủ quả thật có khác, trên người Trình Lam lúc nào cũng phất phơi sát khí, dù đã lâu cô không giết người.