Tổng Tài Bá Đạo Và Vị Hôn Thê Khó Chiều

Chương 51: 51




"Tiểu Di Di! Dậy nào! Phải đi học rồi! Tiểu Di Di!"
Đã là 6h30 sáng rồi, mẹ Ngải My gọi mãi mà con bé vẫn chưa chịu dậy.

Con bé gì cũng được, nhưng chỉ có mỗi bản tính ngủ nướng là vẫn chưa thể sửa đổi.

Ba Hạo Thiên thì quá nuông chiều con, ngày trước khi chưa đi học cứ bảo đừng gọi con bé dậy cứ để nó ngủ cho thoả thích đi.

Nhưng mẹ Ngải My thì lại phản đối, muốn con bé dậy sớm để sau này quen dần khi đi học.
Thế là bây giờ thành ra như này đây.
"Không! Con không đi học đâu! Không!!"
Tiểu Di Di kiên quyết từ chối làm Ngải My bực mình, cô có hơi lớn tiếng với con bé
"Con mà còn hư là mẹ đánh đòn đấy!"
Vậy là con bé càng làm dữ hơn, nằm xấp xuống, tay chân giẫy giụa, úp mặt vào gối rồi hét lên gọi ba
"Ba ba! Ba ba! Mẹ muốn đánh đòn con! Ba ba!"
"Chuyện gì chuyện gì? Ai muốn đánh đòn Tiểu Di Di của ba hả?"
Hạo Thiên từ bên ngoài đi đến bế con bé rồi ôm vào lòng, làm Ngải My nhìn thấy chỉ biết khoanh tay lắc đầu.

Ai lại bảo là con hư thì tại mẹ đâu chứ? Nhìn xem bây giờ ai đang chiều hư con bé này?
Anh vỗ vỗ lưng con bé rồi hỏi
"Di Di của ba? Con làm sao vậy mau nói ba nghe xem nào!"

"Con hỏng muốn đi học đâu! Mẹ đòi đánh đòn con kìa!"
Anh nhìn Ngải My đang đứng bực bội ở một góc rồi vỗ về Tiểu Di Di.

Con bé bây giờ cũng đã 5 tuổi hơn rồi, vẫn nên đi học thôi.
Hạo Thiên dỗ dành con bé rất giỏi, anh đặt còn bé ngồi lên đùi mình, nhìn nó đầy tình yêu thương và hạnh phúc
"Tiểu Di Di nghe ba nói này! Con phải đi học! Khi đến trường sẽ được gặp rất nhiều bạn bè, sẽ rất vui đấy! Con sẽ được vui chơi này, rồi còn được thưởng nữa!"
Con bé nghe vậy liền ra vẻ chống cằm suy nghĩ trông rất đáng yêu.

Lát sau, nó liền nhìn ba nó bằng đôi mắt long lanh hy vọng
"Thật không ba?"
"Thật!"
Vậy là chỉ có mỗi lời nói của Hạo Thiên mới dỗ ngọt được Di Di.

Anh đích thân đưa con bé đi học, Lục Thần vẫn luôn đi theo anh.

Trường học của Tiểu Di Di thuộc loại trường Quốc tế cao cấp nhất, sang trọng nhất.

Trường này từng đạt chuẩn Quốc gia những ngôi trường có chất lượng đào tạo và giáo dục tốt nhất, không gian thoáng mát sạch đẹp, giáo viên nề nếp được tuyển chọn kĩ lưỡng.

Hoàng tổng cùng với cô tiểu thư bé nhỏ của mình đi vào bên trong, khí chất ngời ngời.


Lục Thần đi theo ở phía sau, ríu rít
"Thiếu gia! Đây đúng là trường tốt nhất cho tiểu thư rồi!"
"Ừ!"
Lục Thần tuy bây giờ cũng không còn nhỏ tuổi nữa, nhưng bạn gái thì chẳng thấy đâu.

Hạo Thiên đã nhiều lần đề nghị cho anh ta một số tiền để đổi việc khác ổn định hơn, vậy nà anh ta cứ cương quyết từ chối.
Bây giờ đi vào ngôi trường này, nhìn thấy đâu đâu cũng là trẻ con, Lục Thần bỗng nhiên thích thú thốt lên
"Nhiều trẻ con thật! Trông đáng yêu quá thiếu gia nhỉ?"
Hạo Thiên cười nhạt, chỉ người làm ba rồi mới hiểu niềm vui và cả sự cực khổ của nó là như thế nào.

Lục Thần của bây giờ đúng thật là, chưa hiểu sự đời một chút nào cả.
"Nếu muốn vậy thì cưới vợ rồi sinh vài đứa để chăm đi! Vui lắm đấy!"
Anh ta nghe xong liền cười trừ
"Vậy thì không cần đâu! Tôi noi theo gương của cậu là đủ rồi ạ!"
Nói xong, anh ta còn che miệng cười cười.

Hạo Thiên vừa nghe qua thì liền biết ngay anh ta cố tình trêu chọc mình.

Anh dừng lại một chút, quay sang nhìn Lục Thần chau mày
"Ý của cậu đây là vì tôi ham vui quá nên bây giờ mới tay bồng tay bế đó hả?"
"Ơ dạ đâu có đâu! Tôi nào dám chứ?"
Cả hai cứ lo nói tới nói lui, lúc quay lại thì Tiểu Di Di đã đi đâu mất.

Ở phía xa, cách chừng mười bước, chưa gì mà nó đã quen được bạn mới rồi
"Chào cậu! Trông cậu xinh quá! Cậu tên là gì?"
"Mình tên là Tiểu Di Di! Là con gái cưng của ba Hạo Thiên và mẹ Ngải My!"