Nghĩ suốt một đêm, cô quyết định dùng sáng kiến một tháng của Thôi Chân Hi đưa ra, làm bạn gái Mộ Diệc Thần!
Sự việc xảy ra ngày hôm qua, công việc ở khuôn viên Đế Cảnh cô chắc chắn không thể làm nữa, muốn đến gần Niên Niên thêm chút nữa, chỉ có thể ở bên cạnh Mộ Diệc Thần mới được.
Anh không phải luôn cho rằng mình muốn trở thành người phụ nữ của anh sao?
Vậy cô sẽ dựa vào đó để cố gắng, vì con, cô làm gì cũng được!
Trong lòng đã có tính toán, ngày hôm sau cô dậy từ rất sớm, chọn một bộ váy mặc lên, bắt đầu tỉ mỉ trang điểm cho mình.
Cô vốn rất xinh đẹp, trang điểm nhẹ nhàng chút đã rất xinh, cho nên cô tràn đầy tự tin với chính mình.
Trong công ty muốn tiếp cận Mộ Diệc Thần thì sẽ có rất nhiều cơ hội, về điểm này cô rất rõ, nhưng cô cũng hiểu Mộ Diệc Thần không thích bị tiếp cận có chủ đích, cho nên cô buộc phải có lí do chính đáng để gặp anh, nghĩ đến đó ánh mắt cô nhắm vào người Diêm Tịnh.
Tổ trưởng Diêm sắp được thăng chức lên phó tổng giám đốc, rất nhiều văn bản của cô đều phải trực tiếp mang đến văn phòng tổng giám đốc xin chữ kí, nếu sau này văn kiện của cô ấy do cô mang đi, vậy cô không phải có thể có lí do chính đáng đến gần Mộ Diện Thần rồi.
Nghĩ vậy, cô lập tức trở nên tràn đầy động lực, đến bộ phận quảng cáo, cô chủ động nhận rất nhiều việc, cần cù chịu khó để khiến tổ trưởng Diêm Tịnh gật đầu liên tục.
Từ lần Hồ Hạ khen Tô Vũ Đồng trong điện thoại đã qua hơn một tháng, cô quan sát lâu như vậy cũng tin vào cái nhìn của Hồ Hạ.
Tô Vũ Đồng này ngoài học lực thấp một chút, các phương diện khác thật không tệ.
Lâm Na đang muốn đưa văn kiện cho Diêm Tịnh xem qua, thấy ánh mắt của Diêm Tịnh biểu lộ ra sự khen ngợi với Tô Vũ Đồng, trong lòng ghen ghét phát điên.
Cô ta cố gắng như vậy, còn một mình hoàn thành mấy đề án quảng cáo, tại sao Diêm Tịnh trước giờ chưa tình nhìn cô như thế, dựa vào đâu một thạc sĩ như cô ta lại không bằng một cử nhân đại học như Tô Vũ Đồng, cô không cam tâm!
Nghĩ đến đây, mắt cô ta di chuyển, lập tức quay người xông đến chỗ li cà phê, mang đến tước mặt Diêm Tịnh niềm nở: “Tổ trưởng, vất vả rồi, uống cốc cà phê đã.”
Cô ta ở trước mặt Diêm Tịnh thể hiện sự tồn tại, xây dựng quan hệ tốt với cô, cố gắng để có vị trí trợ lí khi cô thăng chức phó tổng.
Diêm Tịnh lịch sự nhận lấy cà phê trên tay Lâm Na, nói: “Cảm ơn.”
Thấy cô nhận cà phê của mình, trong lòng Lâm Na vô cùng vui sướng, quăng một ánh mắt khiêu khích hco Tô Vũ Đồng, đặt văn kiện mình đã chuẩn bị sẵn lên bàn Diêm Tịnh, cười nói: “Tổ trưởng, đây là đề án tôi làm, cô xem xem, nếu không có vấn đề gì, hôn nay người bên kia đến, tôi sẽ đưa bọn họ xem bản thảo của quảng cáo này, nếu bọn họ hài lòng, chúng ta liên hệ với Đại Kỳ bên đó chính thức bấm máy quay.”
“Ừ.”
Diêm Tịnh nghe cô ta nói xong, đặt cà phê xuống, cầm tài liệu xem kĩ càng.
Lúc này Lâm Na thấy một văn kiện bìa xanh trên bàn làm việc của cô, mắt sáng lên, nói: “Tổ Trưởng, đây là văn kiện phải đưa đến phòng làm việc của tổng giám đốc ạ, tôi giúp cô mang qua.”
Tô Vũ Đồng lôi kéo cấp trên trong công ty, cô sao có thể không làm gì, nghe nói tổng giám đốc anh tuấn lịch sự là nhân tài trong biển người, đến bây giờ vẫn chưa kết hôn, cô ta sao không nhân cơ hội này tiếp cận anh.
Nhỡ được tổng giám đốc xem trọng, vậy thì sau này trong công ty, ai dám chọc giận cô ta!
Tô Vũ Đồng đang bận làm việc, đột nhiên nghe thấy lời Lâm Na nói, ánh mắt dừng lại lập tức buông công việc hiện tại trong tay xuống, nhìn Diêm Tịnh nói: “Tổ trưởng, tôi vừa hay phải đến phòng tài vụ đưa tài liệu, cách tầng 22 rất gần, chi bằng tôi giúp cô mang lên một thể?”
Đã quyết định tiếp cận Mộ Diệc Thần, vậy cô cho dù một cơ hội cũng không thể bỏ qua.
Lâm Na thấy Tô Vũ Đồng trơ tráo đến cướp công việc của cô ta, liền tức tối, không bằng lòng nói: “Tô Vũ Đồng, cô đi phòng tài vụ đưa báo cáo, thì phải đối chiếu rất lâu, chỗ tài liệu này còn phải đợi để dùng, nhất định phải kí ngay, để lỡ mất, cô chịu trách nhiệm được không?”
Tô Vũ Đồng biết Lâm Na chính là muốn dọa nạt cô, để cô thấy khó mà lui, cô nhất quyết không mắc bẫy này của cô ta, lạnh lùng nhìn cô ta một cái, vô cùng bình tĩnh nói: “Cô vừa rồi không phải bảo còn phải chuẩn bị mẫu quảng cáo cho người phụ trách của công ty kia xem sao? Cô chắc chắn cô có thể làm kịp chứ?
Đưa báo cáo đối chiếu là cô tự đi, một tẹo vấn đề cũng không có, giao cho phòng tài vụ bảo bọn họ tự đối chiếu, cô chỉ cần kí tên hợp tác là được rồi.
Nghe hai người nói, lại thấy biểu hiện của hai người, một người trợn mắt giận dữ một người bình tĩnh như nước, Diêm Tịnh cười nói: “Nếu đã tiện đường, vậy để Vũ Đồng đi, Lâm Na cô chuẩn bị bản mẫu đi, đừng để phân tâm.”
So với Lâm Na bụng dạ hẹp hòi thích kiếm chuyện gây sự, cô càng thích Tô Vũ Đồng lãnh đạm như nước hơn.
Có lúc học lực không phải tiêu chuẩn duy nhất để đánh giá một con người.
Tố chất tâm lí của Tô Vũ Đồng, chắc chắn vượt xa hơn Lâm Na rất nhiều.
Bọn họ thuộc tập đoàn tài chính hàng đầu, trên thương trường tương lai cần là tố chất tâm lí mạnh mẽ, cô coi trọng Tô Vũ Đồng.
Tô Vũ Đồng nghe Diêm Tịnh chọn cô, trong lòng vô cùng vui sướng, nhưng cô che đậy cảm xúc của mình rất tốt, nói: “Vâng, tổ trưởng.”
Cơ hội bị Tô Vũ Đồng cướp mất không khoan nhượng, Lâm Na tức tối nhìn cô, hậm hực bỏ về chỗ của mình.
Tô Vũ Đồng vốn không thích Lâm Na, thấy cô ta không vui, trong lòng không có cảm giác gì, cầm tài liệu và văn kiện đi.
“Hừ, đồ hèn hạ dơ dáy!”
Lâm Na nhìn bóng lưng Tô Vũ Đồng rời đi, nhỏ tiếng chửi rửa một câu, trong lòng vô cũng bất mãn.
Dao Dao và Tuệ Hân nghe thấy lời cô ta nói, liền biết cô ta không vui vẻ, hai người nhìn nhau, tiếp tục làm việc.
Nếu là người khác bọn họ nhất định chửi cùng Lâm Na, nhưng lại là Tô Vũ Đồng, ngay cả tổ trưởng và tổ phó đều bênh cô, có thể thấy người đằng sau lưng cô thật sự không thể động vào, bọn họ không ngu.
Lâm Na tự thích tìm đường chết, các cô không muốn theo.
Tô Vũ Đồng đến phòng tài vụ giao tài liệu, sau đó đi thang máy lên tầng 22.
Đứng trong thang máy, cô còn đặc biệt dặm lại phấn, nhìn bản thân xinh đẹp trong gương, cô cười mãn nguyện, đợi cửa thang máy mở ra.
Thư kí Ngải Mễ thấy Tô Vũ Đồng đến, trong mắt lập tức lộ ra sự kinh ngạc, dứng dậy cười, nói: “Ai ya Vũ Đồng, cô hôm nay thật xinh đẹp.”
Bình thường cô mộc mạc thuần khiết như bông hoa lan rạng rỡ tươi vui, hôm nay lại kiều diễm như bông hoa hồng hút hồn người khác, ngay cả cô là phụ nữ nhìn còn bị say lòng.
Tô Vũ Đồng nghe Ngải Mễ khen ngợi, cưới nhẹ, lịch sự nói: “Cảm ơn!” sau đó nói rõ ý định đến: “Ngải Mễ, tổ trưởng của chúng tôi bảo tôi mang văn kiện đến cho tổng giám đốc Mộ kí, anh ấy có đây không?”
Ngải Mễ nghe Tô Vũ Đồng nói, cười bảo: “Có có có, cô đợi chút, tôi thông báo một tiếng.”
Tô Vũ Đồng gật gật đàu, kiên nhẫn chờ đợi.
Ngải Mễ nhấc điện thoại lên, nhanh chóng gọi vòng trong văn phòng của Mộ Diệc Thần, vô cùng kính cẩn nói với anh: “Tổng giám đốc Mộ, có một phần văn kiện quảng cáo cần anh kí tên.”