Tổng Tài Chuyên Sủng Người Vợ Bị Bỏ Rơi

Chương 162: Cách Đối Phó Tiểu Nhân





**********
Chương 162 CÁCH ĐỐI PHÓ TIỂU NHÂN
Một tuần này, vẫn như thường ngày, Diệp Vãn Ninh tập luyện một mình trong phòng dạy hình thể.

Thông qua chiếc gương lớn, cô nhìn thấy mấy người mẫu nữ đi vào phòng dạy hình thể.

“Có chuyện gì không?” Cô chưa từng nhìn thấy mấy cô gái này, xem ra bọn họ đến đây là có mục đích, đơn giản là muốn gây rối! “Có chuyện? Tốt xấu gì tôi cũng là đàn chị của cô, ở đây có quy tắc xem trọng bậc đàn chị đàn em, không phải đến ngay cả lễ nghĩa này cô cũng không biết chứ?” Người phụ nữ đứng đầu mang theo vẻ mặt ác ý nhìn Diệp Vấn Ninh, nhìn khuôn mặt tuyệt sắc khuynh thành của cô, lửa giận của cô ta càng bốc lên ngùn ngụt “Có chuyện gì không?” Vẫn là câu hỏi vừa nãy, “Nếu như không có chuyện gì, vậy mời các chị rời đi.” Cô nhìn hai ba người phụ nữ, thấy vóc dáng thon gọn, động tác yêu kiều của bọn họ, Diệp Vãn Ninh giơ tay vuốt nhẹ mái tóc, không hề tỏ ra yếu thế “Nghe nói lần này cô sẽ là vedette trên sàn catwalk của tập đoàn Hạ Thị?” Cô ả dẫn đầu lên tiếng.


Diệp Vãn Ninh không mảy may muốn trả lời câu hỏi của bọn họ, "Đúng thì thế nào? Không đúng thì sao?” “Tôi khuyên cô nhân còn sớm biết khó mà rút lui đi, đừng tưởng rằng cô quen biết người nhà họ Hạ, thì chúng tôi sẽ hết cách với cô, chắc cô biết tôi đúng không? Tôi bây giờ đang là người mẫu hot nhất, cô muốn so với tôi, vẫn còn non lắm!” “Tôi chưa từng muốn so gì với cô, nếu như không còn chuyện gì khác, vậy xin mời rời đi.” Diệp Vãn Ninh xoay người không muốn tiếp tục nói gì nữa với đám phụ nữ cố ý bởi lông tìm vết này, "Cửa ở đằng kia, đi thong thả không tiền.

Cô quay người tiếp tục uốn cong chân, dạo gần đây phải bước catwalk với cường độ cao, bắp chân rất nhức mỏi, vì thế cần phải kéo giãn cơ, đấm bóp chân làm thuyên giảm.

Mấy người phụ nữ vẫn thao thao bất tuyệt, một trong những cô ả dẫn đầu lập tức đứng ra phía trước kéo bím tóc của Diệp Vãn Ninh, “Cô biết tôi là ai không? Tôi chính là người mẫu nổi tiếng Tây Lệ, cô lại dám dùng cái thái độ này nói chuyện với tôi?”
Diệp Vãn Ninh nhíu chặt ấn đường, trên khuôn mặt không được tô vẽ gì hiện rõ vẻ tức giận, cô giảm mạnh lên một chân của Tây Lệ.

"A...!Tây Lệ hét thất thanh,
Diệp Vãn Ninh lập tức đẩy cô ta ra, “Quân tử chỉ nói miệng chứ không dùng tay chân, cô cứ muốn làm tiểu nhân, thì tôi cũng sẽ có cách để đối phó tiểu nhân Cô không quên lời dặn của chị Ni, quả hồng mềm luôn bị người khác tùy ý bóp nàn, nếu bây giờ cô bảo sao nghe vậy, vâng vàng dạ dạ, tương lai còn không biết sẽ bị ức hiếp đến mức nào? Cô không muốn làm quả hồng mềm, vì thể cô bắt buộc phải học cách ăn miếng trả miếng “Ninh Y!” Tây Lệ phẫn nộ xông lên trước, vung tay muốn cho cô một cái bạt tai, Diệp Vấn Ninh không kịp tránh, một cái bạt tai này cứ thể đánh thẳng lên khuôn mặt ngọt ngào của cô.

“Hừ, dám giảm tôi? Tôi thấy cô đúng là chán sống rồi!” “Bốp.." Diệp Vãn Ninh nhấc tay đấm một quyền lên mũi cô ta, "Tôi nói rồi, tôi có cách để đối phó tiểu nhân!” "Các cô còn đứng sững ra đó làm gì? Nhanh xông lên bắt cô ta lại cho chị, cô ta dám đánh chị! Ăn phải gan hùm mật gấu rồi đúng không!” Tây Lệ giận dữ giẫm chân, vừa mới giảm chân liền cảm nhận được một trận đau đớn, có thể thấy được Diệp Vãn Ninh giẫm cũng không nhẹ!
Diệp Vãn Ninh lập tức đánh trả lại: “Tôi chính là đánh loại tiểu nhân không để ai vào mắt như cô!” “Bắt cô ta lại cho chị, bắt lại!” Tây Lệ lập tức phân phó.

“Vâng, vâng” Mấy cô người mẫu chưa có danh tiếng nhanh chóng đáp lại.


“Nhanh!” “Chị Tây Lệ, chị...!chảy, chảy máu mũi rồi!”
Tây Lệ lập tức cảm nhận được thứ nhớp nháp nóng ẩm chảy ra từ mũi mình...!“Bắt cô ta lại cho chị, đánh thật mạnh vào!”
Mấy cô người mẫu vừa chuẩn bị xông lên bắt Diệp Vấn Ninh lại, thì bỗng nhiên...!cửa phòng dạy hình thể được đẩy ra.

“Sao nào? Người nào người nấy đều biến thành thứ đàn bà chua ngoa rồi à?” Chị Ni soải bước tiến vào phòng hình thể, không ngờ rằng sẽ nhìn thấy cảnh tượng thế này.

“Chị Ni...!Mọi người nhìn thấy chị Ni xong, liền không còn bộ dáng tuốt gươm bạt kiểm như vừa nãy
Chỉ có Diệp Văn Ninh lặng lẽ nhìn tất cả.

Chị Ni lạnh lùng mở miệng: “Tây Lệ, em đã phạm phải quy tắc của chị.

“Chị Ni, em...” Tây Lệ ngây ngẩn đứng chân chân ở chỗ cũ, nhất thời không biết nên nói gì cho phải.

“Cậy vào bản thân có được chút thành tựu, em liền dám bắt nạt người mới? Năm đó em có từng bị bắt nạt không? Đừng tưởng chị không biết mấy cái trò mèo của các em, em ngang ngược thành quen rồi! Em còn không chịu thu bớt lại cái tính khí của mình, hậu quả...!em tự gánh lấy đi!” Chị Ni bước lại gần sát Tây Lệ, sau đó lại cất lời: “Chị có thể làm cho em nổi tiếng, thì cũng có thể khiến em lụn bại! Nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền!” “Chị, chị Ni...!Tây Lệ bị dọa cho toàn thân run rẩy, nếu như không còn ánh hào quang của người mẫu danh tiếng, đừng nói đồ hiệu xa xỉ, ngay cả cuộc sống sinh hoạt cũng sẽ gặp phải vấn đề! “Yên phận chút đi, đừng chọc chị tức giận!” Chị Ni cảnh cáo Tây Lệ, "Bây giờ em đang là người mẫu hàng đầu của công ty! Thì phải có dáng vẻ của người mẫu hàng đầu, hiểu không?” Chị Ni nhỏ giọng cảnh cáo bên tại Tây Lệ lần nữa.

Tây Lệ gật nhẹ đầu.


“Show lần này em đừng tham gia nữa, đi miền Tây chụp bộ ảnh thời trang đi.” Chị Ni làm như thế cũng là vì điều Tây Lệ đi, tránh khỏi cô ta và Diệp Vãn Ninh xảy ra xung đột lần nữa.

“Vâng ạ, em rõ rồi.” Chụp ảnh thời trang đương nhiên là không nhiều tiền bằng trình diễn show, cũng không có danh tiếng bằng, nhưng Tây Lệ không thể không chấp nhận sự sắp xếp này, cô ta không thể làm cho chị Ni bực dọc thêm nữa, nếu không đừng nói là diễn show, ngay cả chụp thời trang cũng không chụp nổi, thậm chí còn có khả năng uy hiếp đến vị trí người mẫu hàng đầu trong công ty của cô ta!
Tây Lệ vô cùng không phục xoay người bỏ đi, lần sau nhất định phải đợi lúc chị Ni không ở đây, lại đến gây khó dễ cho Diệp Văn Ninh tiếp!
Đợi đến khi Tây Lệ rời đi, chị Ni lập tức đánh giá mấy cô người mẫu chưa có tiếng tăm gì đang đứng trước mặt, “Các em không muốn làm nữa đúng không? Show cũng không muốn diễn nữa? Còn không đi tập luyện? Không muốn luyện thì đi về nhà!” “Không phải đâu ạ, bọn em đi tập liền, đi liền đây ạ.

“Chị Ni đừng tức giận, em đi ngay đây “Em đi ngay đây ạ!” “Lần sau, bọn em còn dám đến gây rối, thì thu dọn đồ cút về nhà!” Chị Ni lại cảnh cáo.

“Không dám nữa ạ, không dám nữa a!” Mấy cô đồng thanh lao nhao lên tiếng, nhanh chóng chạy biến mất.

“Mặt em sao thế? Để chị xem thử.” “Em không sao chị Ni, hôm nay về sớm hơn, đắp thuốc lên là được.” “Ừ hôm nay em về sớm đi, đừng tập luyện muộn quá, sắp đến buổi diễn tập rồi, đừng để xảy ra sai sót gì, em là Vedette đẩy” Chị Ni có chút lo lắng vỗ nhẹ lên bờ vai cô, “Có điều lần này em thể hiện rất tốt, ít nhất chị rất thích biểu hiện dám đảm đương một mình của em..