Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

Chương 1030



Dù thế nào đi chăng nữa, lần này Tô Hi sẽ phải trải qua một cơn đau thể xác rất thống khổ. Lúc này Tô Hi chỉ muốn ăn ngon ngủ khỏe, may mà cơ thể cô không có nhiều thay đổi chỉ là bụng ngày càng lớn, hiện tại cô đang lo lắng về việc giảm cân trong thời gian sau.

 

Là một diễn viên, cô kiểm soát vóc dáng của mình rất nghiêm khắc.

 

Khoảng 5 giờ sáng, máy bay của Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn hạ cánh, Ôn Lệ Thâm đặc biệt cử một chiếc xe đến đón họ về khách sạn bởi vì biệt thự của bọn họ không quét dọn trước nên tạm thời không thể ở được.

 

Tám giờ sáng, Đường Tư Vũ nóng lòng muốn đến bệnh viện thăm Tô Hi.

 

Hai người nói về chủ đề của con gái nên đám đàn ông không tiện ở lại.

 

“Tư Vũ, đến lúc đó, cậu phải nói với tớ cách để lấy lại vóc dáng, tớ rất lo lắng về điều này.” Tô Hi nói với Đường Tư Vũ.

 

“Cậu yên tâm, lúc trước tớ còn béo hơn cậu một chút, sau khi sinh con xong thì cậu sẽ phát hiện mình sụt cân lúc nào không hay.”

 

“Thật sao? Thật thần kỳ, còn hiệu quả hơn việc tập thể thao sao?”

 

“Đúng vậy! Đó là kinh nghiệm tớ đã trải qua.” Đường Tư Vũ an ỦI.

 

Tô Hi cảm thấy an tâm hơn khi nghe được chuyện tốt như vậy, cô hít sâu một hơi, bởi vì mang thai nên khuôn mặt có phần mập mạp hon, khiến cô càng thêm nữ tính.

 

Mây ngày nay, Tô Hi lúc nào cũng có thể ra “máu hồng” vì vậy Đường Tư Vũ luôn ở bên cạnh cô , đột nhiên Tô Hi cảm giác được điều gì đó Sắc mặt cô vui mừng, nhanh chóng bước xuống giường bước vào nhà vệ sinh, nhìn thoáng qua, quả nhiên là màu đỏ, điều này có nghĩa là cô sắp sinh.

 

“Tư Vũ, nó màu đỏ rồi, lát nữa cậu vào cùng tớ được không?

 

Chỉ cần cậu vào cùng tớ thôi.” Tô Hi nói với cô.

 

“Thật không? Vậy thì cậu sắp sinh rồi! Đừng căng thẳng, thả lỏng.”

 

Tô Hi hít một hơi thật sâu cười nói: “Tớ không hồi hộp mà tớ rất mong chờ! Có như vậy thì mới có thể gặp mặt cậu nhóc trong bụng.”

 

“Không để mẹ cậu cùng vào sao?” Đường Tư Vũ hỏi.

 

“Đừng để bà ấy vào, bà ấy lớn hơn rồi, thấy tớ chịu đau sẽ lo lắng, cứ để họ ở ngoài đợi! Chỉ cần cậu vào cùng tớ, có cậu ở đó thì tớ sẽ không sợ.”

 

“Được rồi, tớ vào cùng cậu.” Đương Tư Vũ gật đầu, đứng dậy mở cửa đi ra nói với Ôn Lệ Thâm: “Tô Hi ra máu đỏ rồi, hẳn là sắp sinh rồi, anh gọi bác sĩ đến đi!”

 

Ôn Lệ Thâm lập tức vội vàng đi về phía phòng làm việc của bác Sĩ.

 

Ngay sau đó, các bác sĩ và y tá đỡ đẻ đã đến, đầu tiên nói cho Tô Hi rõ một số điều cần lưu ý khi sinh đồng thời khiến cô thư giãn và tìm chủ để để an ủi cô ấy.

 

Họ dặn Tô Hi nghỉ ngơi trên giường trước, đợi đến thời điểm thì vào phòng sinh.

 

Ba mẹ đẻ và ba mẹ chồng của Tô Hi đều tới, khi nghe được tin này họ rất phấn khởi và mong chờ.

 

Trong lòng Ôn Lệ Thâm rất căng thẳng, Hình Liệt Hàn ở bên cạnh nhìn anh và vỗ vai an ủi anh, đồng thời hắn cũng nghĩ đến cảnh Đường Tư Vũ một mình sinh con trai ở nước ngoài, trong lòng hắn tràn đầy áy náy.

 

Lúc đó, cô sợ hãi thế nào khi một mình sinh con? Đáng hận là hắn không ở cạnh chăm sóc cô khi đó.

 

Đường Tư Vũ đi đến bên hắn, khẽ thì thầm: “Một lát nữa em sẽ cùng Hi Hi vào phòng sinh, mấy anh sẽ đợi ở ngoài.”

 

“Em có thể chứ?” Hình Liệt Hàn cầm tay cô, cũng hơi lo lắng cho cô.

 

“Em không sao, em đã đến đây thì sợ gì chứ?” Đường Tư Vũ bật cười.

 

Ôn Lệ Thâm ở bên cạnh chăm sóc Tô Hi, bây giờ Tô Hi bắt đầu lên cơn đau trước khi sinh, từ nhỏ Tô Hi đã sợ đau, lúc này, cô đau đến mức toát mồ hôi lạnh đầy trán nhưng không có kêu lên một tiếng nào.

 

Kiên cường chống đỡ, Ôn Lệ Thâm vươn tay lau mồ hôi cho cô, nhẹ giọng nói: “Đau thì kêu lên đi!”

 

Tô Hi lắc đầu nói: “Không sao, đau một hồi liền tốt, chỉ là em không ngờ lại đau như thế này…” Hốc mắt Tô Hi đỏ lên, có lẽ lại đau nữa.

 

Hốc mắt Ôn Lệ Thâm cũng chua xót, anh nắm chặt tay cô, từ trong lòng bàn tay cảm nhận được bàn tay cô run rẫy, anh có thể hiểu được cô đang đau đớn nhường nào.

 

Trong toà nhà tổng thống, Tô Thắm nhận được điện thoại của mẹ cô, biết được em gái sắp sinh, cô đương nhiên muốn đến đó, cô gọi điện cho Hiên Viên Thần, nhờ anh phái tài xế đưa cô đến đó.

 

Hiên Viên Thần nghe được trong giọng nói của cô có chút lo lắng, anh lập tức an ủi: “Em đừng lo lắng, anh lập tức đưa em đi.”

 

“Anh muốn đi?” Tô Thắm hơi kinh ngạc.