Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

Chương 1494



Thế nhưng, chuyện này trong nội tâm anh, lại trở thành bí mật lớn nhất trong lòng anh, nhưng mà, anh không tin ba anh lại là người như vậy, vậy nên, anh nhất định phải điều tra rõ chuyện này, rồi mới đi hỏi ba anh.

 

Xe thể thao của Kiều Mộ Trạch lái vào bãi đậu xe ở dưới tầng hầm của 1 siêu thị lớn, hai người bước ra khỏi xe đi vào thang máy, mới bước vào thang máy, ngay lập tức lại bị những người khách bên ngoài chen vào.

 

Vốn là trong thang máy chỉ đứng hai người, đột nhiên lại thêm vào một đám người, Trang Noãn Noãn không ngừng lùi về phía sau, mà lúc này, anh kéo cô vào trong lòng, cánh tay bảo vệ cô, không bị người bên cạnh va vào.

 

Vốn thang máy đã đầy rồi, một người phụ nữ đẩy xe đẩy cố gắng chen vào.

 

Trang Noãn Noãn vốn đang ở trong lòng của Kiều Mộ Trạch, như này, cô chỉ đành rụt rụt vào trong lòng anh thêm một chút, lại gần thêm máy phần.

 

Dưới khẩu trang, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trở nên nóng bừng, tay của anh ôm lấy cô, đã ôm cực kỳ chặt rồi.

 

Cuồi cùng cũng đã lên đến tầng hai siêu thị, lúc đi ra, Kiều Mộ Trạch nắm tay của cô, giống như một đôi người yêu thân mật.

 

Sau khi đi ra, đôi tai trắng noãn mà Trang Noãn Noãn lộ ra ngoài cũng nghiễm hồng rồi, cô ngay lập tức nhớ ra anh vẫn đang nắm tay cô, cô định không dấu vết rút tay ra.

 

Nhưng cô giật một cái, anh liền quay đầu nhìn cô, híp híp mắt: “Nắm thì em sẽ an toàn.”

 

“Người ở đây ít, không cần, cảm ơn.” Trang Noãn Noãn xấu hỗ nói, dù sao quan hệ của cô và anh, chỉ có thể coi là bạn bình thường, hoặc là quan hệ hợp tác.

 

Kiều Mộ Trạch đành phải buông lỏng ra tay của cô, Kiều Mộ Trạch đẩy xe, hai người đi vào siêu thị, Trang Noãn Noãn vừa đi vào trong siêu thị, tâm trạng rất tốt, dù sao thì trong đây tràn đầy đều là đồ ăn và thực phẩm. Kiều Mộ Trạch đi đến khu đồ ăn vặt, hỏi cô: “Em muốn ăn gì không?”

 

“Ăn cơm là được.” Trang Noãn Noãn lắc đầu, cô không thích ăn quà vặt.

 

Kiều Mộ Trạch dẫn cô đi về hướng đồ ăn.

 

Trang Noãn Noãn nhìn người đàn ông này chọn thức ăn, cô đứng ở một bên, ngay lúc này, có hai cô gái đi qua, kinh hô: “Wow! Đẹp trai quá!”

 

Trang Noãn Noãn không khỏi che miệng cười, đi tới xem người, hình như anh không nghe thấy, có lẽ bình thường đi đường cũng có thể nghe được những điều này nên anh đã quen cũng nên!

 

Hai người mua xong thức ăn, Trang Noãn Noãn nhìn anh xách hai túi thức ăn, cô muốn tới giúp anh một tay, lại bị anh tránh được.

 

“Em cứ đi đường cần thân là được.” Người đàn ông trầm thấp nói.

 

Trang Noãn Noãn lập tức có cảm giác như được coi là một đứa tẻ, cô dĩ nhiên là đi đường cần thận chú.

 

Mua xong thức ăn trở về nhà, thời gian không biết từ khi nào đã đến hơn 11h, Kiều Mộ Trạch kéo tay áo, mang thức ăn vào bếp, Trang Noãn Noãn lập tức đi theo.

 

Kiều Mộ Trạch đưa cải xanh cho cô: “Em rửa rau đi!”

 

“Rủa rau tôi biết.” Trang Noãn Noãn cầm đồ sang một bên rửa.

 

Kiều Mộ Trạch nhìn cô nghiêm túc rửa rau, khóe miệng hơi cong lên.

 

Trang Noãn Noãn rửa rau xong, lại thấy ktm đang thái thịt, cô lập tức muốn thử: “Để tôi thái thử được không?”

 

“Không được, em sẽ cắt vào tay mát.” Kiều Mộ Trạch không yên tâm để cô làm.

 

“Nhưng sau này tôi nấu ăn cũng cần thái đồ ăn mà! Cầu xin anh đó, cho tôi thái thử một miếng thôi được không?” Trang Noãn Noãn khẩn thiết van nài.

 

Kiều Mộ Trạch không thể làm gì khác, đành lấy cải xanh lại, đưa thức ăn cho cô, Trang Noãn Noãn thái cũng không tệ.

 

Đồ ăn sống đều đã chuẩn bị xong, tiếp theo là nấu đồ lên, Trang Noãn Noãn ở cạnh chăm chú nhìn, mặc dù đã mở máy hút mùi, nhưng mũi cô vẫn ngửi thấy mùi đồ ăn, mũi cô như muốn nhảy lên vậy.

 

Loại chuyện này không phải cô có thể khống chế mà được, nhưng ý nghĩ này vô cùng mãnh liệt.

 

Kiều Mộ Trạch xào xong rau, quay lại nhìn cô: “Đi lấy cho tôi…”

 

“Hắt xì…” Trang Noãn Noãn không khách khí hướng người đàn ông này hắt hơi một tiếng.

 

Người đàn ông càu mày, gương mặt anh tuần cứng ngắc.

 

Trang Noãn Noãn cũng kinh ngạc ngây người, vô cùng áy náy, cô lập tức đưa ống tay áo lên: “Thật xin lỗi, thật xin lỗi, để tôi lau cho anh.”

 

Nội tâm Kiều Mộ Trạch tức giận, lau gì cũng vô ích, anh đưa tay tới, ôm gương mặt nhỏ nhắn của cô lên.