Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

Chương 1842



Chương 1842:

 

Lúc này Bạch Hạ thật sự có chút buồn bực, vậy mà Hình Nhất Phàm không nói chuyện này, nếu như anh nói, cô còn có thể nhờ anh xin chữ ký của Hình Nhất Nặc nữa!

 

“Anh ấy chưa từng nói với tôi.” Bạch Hạ lắc đầu.

 

Đỗ An Kỳ lập tức suy đoán: “Ò! Tôi biết rồi, nhất định là tình bạn giữa hai người không sâu đậm!”

 

Bạch Hạ hơi sững sờ, chỉ đành gật đầu nói: “Có thẻ!”

 

Đỗ An Kỳ cầm hoa quả tươi mới nói: “Vậy tôi chỉ có thể buổi tối lại lên tìm anh ấy thôi.” Nói xong cô ta bước vào trong thang máy, còn Bạch Hạ cũng đầy cửa về nhà, trong đầu là sự kinh ngạc đối với gia cảnh của nhà Hình Nhất Phàm, hóa ra nhà anh có nhiều tiền như vậy? Anh là phú nhị đại sao? Bạch Hạ nghĩ đến đây, trong đầu cô còn hy vọng một ngày nào đó có thể mượn danh nghĩa của Hình Nhất Phàm để đi xin ảnh có chữ ký của Hình Nhất Nặc.

 

Lúc chạng vạng, bóng dáng của Hình Nhất Phàm xuất hiện trong hằm để xe, trong tay anh còn cầm thức ăn, bởi vì tối nay anh muốn ở nhà nấu cơm.

 

Hình Nhất Phàm bước vào thang máy, cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Bạch Hạ, chỉ vỏn vẹn một câu: “Tối nay sang nhà tôi ăn cơm.”

 

Bạch Hạ nhìn thấy tin nhắn của anh cũng nhanh chóng trả lời: “Được! Anh về đến nhà chưa?”

 

Cô vừa trả lời không qua bao lâu thì Hình Nhất Phàm ấn chuông cửa nhà cô, Bạch Hạ mở cửa nhìn thấy anh cầm thức ăn, cô cong môi cười: “Về rồi à.”

 

Hình Nhất Phàm trực tiếp nói: “Về nhà giúp tôi một chút.”

 

“Được!” Bạch Hạ ra ngoài theo anh về nhà.

 

Bạch Hạ nhịn một bụng hiếu kỳ, cuối cùng vừa bước vào nhà anh cô liền hỏi: “Cái đó, tôi muốn hỏi một chút, Hình Nhất Nặc có phải em gái anh hay không vậy?”

 

Hình Nhất Phàm lập tức xoay người, Bạch Hạ còn chưa kịp phản ứng lại đầu liền đụng vào lồng ngực anh, cánh tay của Hình Nhất Phàm tự nhiên ôm lấy eo cô.

 

Bạch Hạ hơi đỏ mặt, lùi về sau một bước.

 

Hình Nhất Phàm hỏi ngược lại: “Ai nói với cô?”

 

*ÒI Buổi chiều vị bạn học nữ đó lại đến đưa hoa quả cho anh, chúng tôi thuận tiện nói chuyện một chút, là cô ấy nói với tôi.” Bạch Hạ thành thật khai báo.

 

Khuôn mặt tuần tú của Hình Nhất Phàm sững lại, vậy mà cô lại nói chuyện cùng Đỗ An Kỳ sao?

 

“Cô thăm dò chuyện của tôi từ cô ta sao?” Hình Nhất Phàm hỏi tiếp.

 

Bạch Hạ đỏ mặt: Đấy là cô ấy thuận miệng nói cho tôi, tôi không có ý muốn thăm dò đâu!”

 

Hình Nhất Phàm đột nhiên nheo mắt tiến gần cô: “Nếu như cô hiếu kỳ về tôi, hỏi tôi là được! Nếu như cô muốn biết, tôi sẽ nói cho cô.”

 

Bạch Hạ cong môi vui mừng: “Thật sao? Vậy tôi có thể xin ảnh có chữ ký của em gái anh không? Anh lấy cho tôi một tấm ảnh đi!” Hình Nhất Phàm im lặng.

 

Hình Nhất Phàm cũng không biết mình khó chịu ở chỗ nào, lúc Bạch Hạ hỏi ảnh có chữ ký của Hình Nhất Nặc, anh trực tiếp từ chối.

 

“Không thể.” Nói xong anh xoay người cầm thức ăn đi vào trong nhà bếp.

 

Bạch Hạ nhìn anh chằm chằm, keo kiệt như vậy sao? Hỏi xin anh tắm ảnh có chữ ký của Hình Nhát Nặc thôi mà, đây có lẽ là chuyện cực kỳ dễ dàng chứ! Vậy mà anh lại không đồng ý?

 

“Hình Nhất Phàm, xin anh đó, tôi thật sự rất thích em gái anh, cô ấy là nữ thần của tôi! Một tấm thôi, chỉ một tắm thôi mà…” Bạch Hạ không chịu từ bỏ, cô đi theo anh vào trong phòng bếp, Hình Nhất Phàm muốn ra ngoài thay quần áo.

 

Đúng lúc Bạch Hạ theo vào trong phòng bếp, còn anh thì quay người chuẩn bị ra ngoài, lại thêm một sự cố va chạm nữa xảy ra.

 

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Hạ đột nhiên va phải lồng ngực rắn chắc của anh, chiếc mũi bị đâm có chút đỏ, cô vội vàng ôm mũi lui về sau một bước.

 

Hình Nhất Phàm vòng tay ra, nheo mắt nhìn cô: “Chưa từng nhìn thấy người nào háp tấp như cô, so với em tôi cô còn ngốc hơn là sao?”

 

Bạch Hạ chớp mắt, vậy mà anh lại nói Hình Nhất Nặc ngốc sao? Không được, nữ thần của cô sao có thể để anh nói như vậy được!

 

*Em gái của anh xinh đẹp như vậy, lại có tài diễn xuất như thế, cô ấy ngốc ở chỗ nào chứ?” Bạch Hạ lập tức bảo vệ hình tượng của Hình Nhất Nặc.

 

Hình Nhất Phàm có chút cạn lời, lên tiếng cảnh cáo cô: “Không được đâm vào tôi nữa, nếu không tôi sẽ làm chuyện xấu đấy.”

 

Nói xong anh nheo mắt lại, đáy mắt hiện lên vẻ nguy hiểm.