Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

Chương 2221



Chương 2221:

 

Chỉ có bạn nhỏ Hình Vũ Điềm, không hề biết cô bé ở đây là làm hỏng chuyện tốt của ba mẹ, cô bé phồng má hỏi: “Mani, chân của mami bị thương ạ? Sao lúc nãy daddy lại ôm mani đi vào vậy!”

 

Đường Tư Vũ quay đầu nhìn chồng, vứt vấn đề này cho anh tự mình giải thích, Hình Liệt Hàn bát đắc dĩ cười đi đến.

 

“Mami con hôm nay đi giày cao gót cả ngày rồi, nên chân của mẹ có chút mỏi, daddy đau lòng chân của mẹ nên mới ôm mẹ vào.” Hình Liệt Hàn ngồi xuống, vẻ mặt nghiêm túc giải thích với con gái.

 

“ÒI Vậy tối nay con ngủ với mami nha! Daddy ngủ ở phòng khách đi!” Bạn nhỏ Hình Vũ Điềm sắp xếp.

 

Đường Tư Vũ nhìn vẻ mặt không tình nguyện của chồng, không nhịn được cười thầm, lúc đầu là ai cứ nằng nặc đòi sinh người tình bé nhỏ hả? Bây giờ biết được sự lợi hại của người tình bé nhỏ chưa!

 

“Được rồi! Vậy ba ngủ ở phòng khách!” Hình Liệt Hàn vuốt đầu bé con, cưng chiều nói.

 

Thời gian rất nhanh đã đến rạng sáng, bạn nhỏ Hình Vũ Điềm mệt đến nháy mắt một cái đã chìm vào giác ngủ say.

 

Thế nhưng người đàn ông nằm trong phòng khách lại gối đầu lên tay không ngủ được, anh nhìn cửa phòng, thầm nghĩ xem vợ mình có chủ động đi ra hay không.

 

Rất hiển nhiên, anh đã bị lãng quên, hít sâu một hơi, vẫn nên ngoan ngoãn đi tắm nước lạnh đi thôi, nếu không, đêm nay ngủ thế nào được?

 

Sáng sớm.

 

Khách mời có một vài vị cũng đã rời đi từ sớm, hầu hết các vị khách đều rời đi vào buổi trưa, bởi vì những người đến tham dự buổi hôn lễ này, ngày thường đều là những người vô cùng bận rộn, vậy nên cũng không ở lâu được.

 

Bạch Hạ cũng dậy sớm, cô gọi điện cho ba, Bạch Thế Trạch vừa hay đang nói chuyện với máy người bạn ở trong ngành, nên cũng không cần cô phải lo lắng, ông cũng có người để nói chuyện cùng.

 

Hình Nhất Phàm gọi đồ ăn sáng mang vào trong phòng, lúc này, thời gian mà mọi người thức giấc cũng không giống nhau, bởi vì đêm qua rất nhiều người thức khuya, không thể cùng ăn sáng được.

 

Buổi sáng Bạch Hạ ăn cũng khá ngon, buổi chiều hôm nay hai người họ cũng sẽ rời khỏi đây để về nhà của hai người.

 

“Lúc này, Nguyệt Hoàng với Thiên Thần chắc cũng đã đến nơi rồi!” Bạch Hạ hỏi.

 

“Chắc là đang nghỉ ngơi rồi, chờ lúc chúng ta đến đó xem có thể gặp nhau ở cùng một nước hay không, hẹn nhau cùng đi chơi ở nước ngoài.” Hình Nhất Phàm đề nghị.

 

“Vâng! Vậy đến lúc đấy liên hệ với hai người họ!” Bạch Hạ nâng cằm, lần đầu kết hôn, đương nhiên là cô vô cùng chờ mong cuộc sống sau hôn nhân rồi.

 

Nước F, nước của sự lãng mạn.

 

Lúc Bùi Nguyệt Hoàng và Lam Thiên Thần đến thì đã là sasu giờ rồi, lúc này, ở trong khách sạn đang bị lệch múi giờ, Bùi Nguyệt Hoàng còn đang ngủ, Lam Thiên Thần đã dậy từ sớm, anh mặc một chiếc áo choàng ngủ ngòi trên ghế sofa, chờ vợ mình tỉnh dậy.

 

Ngoài cửa sổ, đã là một khung cảnh khác, phong cách kiến trúc mang đậm phong cách lịch sử châu âu, nhìn cái là có thể thấy được hết những phong cảnh đó, khiến cho con người ta muốn hòa mình vào mảnh đất này, suôi theo dòng lịch sử để tìm kiếm cho riêng mình một ký ức lãng mạn.

 

Bùi Nguyệt Hoàng cũng đã nghỉ ngơi đủ, cô lười biếng lăn mình, không cảm nhận được người đàn ông ở bên cạnh, liền mở mắt ra.

 

Nhìn thấy người đàn ông đang ngòi trên ghế sofa trước cửa sổ, bèn dựa người vào sau gối cười hỏi: “Sao không gọi em dậy.”

 

“Sợ em mệt, nên để em ngủ lâu thêm chút nữa.” Lam Thiên Thần đi đến, ngồi ở mép giường giúp cô chải mái tóc dài, không cẩn thận nhìn thấy vét hôn bên cổ, trong ánh mắt anh có chút đắc ý, đấy là do công của anh nha.

 

Bùi Nguyệt Hoàng cười nhìn hắn: “Anh cũng đừng có xem thường em, em cũng là người tập thể hình đấy, không dễ dàng mệt như vậy đâu.”

 

“Ò!I Lẽ nào máy tiếng trước, anh chưa dùng đủ sức?” Lam Thiên Thần trầm giọng cười hỏi.

 

Bùi Nguyệt Hoàng bị chọc cười, đẩy anh một cái: “Được rồi, biết anh dùng nhiều sức rồi, gọi thức ăn đi! Em đói rồi.”

 

Lam Thiên Thần ngoan ngoãn đi gọi đồ ăn, Bùi Nguyệt Hoàng đứng dậy đi tắm.

 

Đến nước khác, đây chắc là khoảng thời gian thoải mái nhất rồi, không có công việc, những nơi mà mình đi qua đều là những nơi lạ lẫm.