Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Chương 1621



Chương 1621:

 

“Đây là tin tức mà người của tôi tìm được, có lẽ là không có con cái, tôi sẽ bảo bọn họ điều tra kĩ chuyện này.” Hạng Bạc Hàn cũng thấy hơi lạ, Cố Minh Phàm có thể coi là người có địa vị, thân phận, nhưng lạ một chỗ là ông lại không có con.

 

Nghê Sơ Tuyết không hiểu sao lại thấy đau lòng, tại sao ông không sinh thêm một đứa con nữa? Ông có biết mẹ đã qua đời không?

 

Khi Nghê Sơ Tuyết nhìn vào người đàn ông trong bức ảnh, cô đột nhiên rất muốn gặp ông, muốn nghe ông kể cho cô nghe về mẹ.

 

“Em muốn gặp ông ấy.” Đôi mắt Nghê Sơ Tuyết khẽ ửng đỏ lên, cô rất khát vọng muốn có một gia đình ruột thịt, khiến cô muốn gặp ông ngay lập tức.

 

“Ngày mai tôi sẽ sắp xếp thời gian để ba con em gặp nhau.” Hạng Bạc Hàn nói.

 

“Thật không? Ngày mai là em có thể được gặp ba ruột của mình rồi sao?” Nghê Sơ Tuyết không giấu nổi sự phấn khích.

 

“Ừm! Ngày mai, tôi nhất định sẽ để em gặp được ông ấy.”

 

Hạng Bạc Hàn hứa.

 

Sáng sớm.

 

Tưởng Hân Vy bị đồng hồ báo thức đánh thức, cô lập tức ngồi dậy nhìn giờ, bảy giờ sáng, nhớ đến hôm nay là một ngày quan trọng, cô vội vàng xuống giường.

 

Cô vào phòng tắm rửa mặt đánh răng, sau đó ngồi vào .

 

bàn trang điểm, bắt đầu nghiêm túc trang điểm.

 

Cô luôn không thích trang điểm đậm nên trang điểm theo phong cách tinh té, trang nhã khiến cô trông rất tự nhiên.

 

Cô bước vào phòng thay đồ của mình, mở tủ ra, nhìn thấy quần áo được xếp gọn gàng bên trong, cô chọn một chiếc áo sơ mi trông rất chuyên nghiệp nhưng cũng phù hợp với tình cách của mình, kết hợp với một chiếc váy chữ A màu đen, vừa thời trang lại không mắt đi sự thanh lịch.

 

Tưởng Hân Vy đứng trước gương, cẩn thận nhìn lại mình trong gương, hài lòng mỉm cười, cô làm một động tác cổ vũ cho chính mình, sau đó nhấc một chiếc túi nhỏ tỉnh xảo đi ra ngoài.

 

Khi Tưởng Hân Vy đến công ty, mọi người đều đã đến đông đủ, Tưởng San cũng đã đến, bà đang thay nhân viên của mình phát biểu cho sự kiện hôm nay, là sép tổng, bà ấy cũng rất mong đợi ngày hôm nay.

 

“Hôm nay, đội ngũ nhà thiết kế của chúng tôi mới gia nhập thêm một thành viên mới, là một nhà thiết kế trẻ rất xuất sắc. Cô ấy sẽ tham gia sàn catwalk ngày hôm nay với hơn 30 bộ tác phẩm, cô ấy chính là cháu gái của tôi, Hân Vy.

 

Cô chúc buổi biểu diễn hôm nay của cháu sẽ đạt được thành công.”

 

“Cảm ơn cô.” Trong mắt Tưởng Hân Vy tràn đầy hưng phần. Đoàn đội bắt đầu xuất phát từ công ty, tất cả các tác phẩm được đóng gói trong rương và vận chuyển đến phòng làm việc ở buổi trình diễn, trong phòng làm việc đã được chuẩn bị sẵn sàng, các trợ lý bắt đầu lấy từng bộ trang phục ra treo lên, ủi lại một lần nữa, chắc chắn tác phẩm phải thể hiện tốt nhất trên sàn diễn.

 

Tưởng Hân Vy và đàn anh đàn chị đang thảo luận về một số chỉ tiết, cũng sắp kết thúc rồi.

 

Một trợ lý nhô đầu vào nói với Tưởng Hân Vy: “Chị Hân Vy, chị họp xong chưa? Có người đã đợi chị rất lâu rồi.”

 

Tưởng Hân Vy sửng sốt, cô vừa đẩy cửa đi ra, liền nhìn thấy một người đàn ông đang đứng dựa vào bức tường đối diện, đằng sau lưng anh có giấu thứ gì, Tưởng Hân Vy không khỏi mỉm cười nhìn anh nói: “Sao anh lại đến đây?

 

Còn đến sớm như vậy nữa chứ.”

 

“Hôm nay là ngày quan trọng của em, sao anh lại không đến được kia chứ?” Hạng Kình Hạo vừa nói vừa tiến lại gần cô, từ phía sau lấy ra một bó hoa hồng tặng cho cô: “Chúc em thành công.”

 

Tưởng Hân Vy nhìn thấy hoa, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc lại vui mừng, phụ nữ ai cũng rất thích hoa, đây là sự thật, nhất là thời điểm nhận được hoa, dường như cả thế giới đều trở nên lãng mạn hẳn.

 

Tưởng Hân Vy nhìn mọi người xung quanh đều đang bận rộn, lập tức nhắc ngón chân lên, hôn một cái vào má anh: “Cảm ơn.”

 

Khi cô định lui ra, Hạng Kình Hạo lập tức dùng cánh tay mạnh mẽ của mình ôm lấy eo cô, môi mỏng đuồi theo đôi môi của cô, lại hôn một cái nưa.

 

Tưởng Hân Vy ngay lập tức xấu hổ lùi lại một bước, ôm hoa trên tay nói với anh: “Anh đến trước sân khấu xem buổi biểu diễn đi! Em bận việc xong sẽ sang tìm anh.”

 

“Được! Anh sẽ đợi em làm xong.” Hạng Kình Hạo cũng không muốn quấy rầy cô, anh đi về phía hành lang bên cạnh, rời khỏi đó.