Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Chương 320



Chương 320 Mệnh Lệnh Độc Tài

Sau bữa tối, Đường Tư Vũ về nhà cùng anh, cuối tuần ở bên cạnh bọn trẻ và các thành viên trong gia đình mới là sự lựa chọn tốt nhất.

Hôm nay, Hình Nhất Nặc và Đường Dĩ Hi được giao nhiệm vụ rửa đồ chơi và sắp xếp chúng lại, trên toàn bộ thảm cỏ có đặt một chiếc bàn dài bày đồ chơi do hai người dọn dẹp.

Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn quay lại và bật cười khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Nhưng điều đó đáng được khen ngợi.

Hình Chính Đình và vợ không hề nhúng tay giúp đỡ, Hình Liệt Hàn đến thương lượng việc công ty với cha, trong khi Đường Tư Vũ ra giúp bọn trẻ dọn dẹp lại đống đồ chơi.

Bây giờ Đường Tư Vũ đang mong đợi Khưu Lâm ra hầu tòa trong vài ngày tới, để luật pháp can thiệp và lấy lại quyền chủ sở hữu của cô.

Sau khi thân phận của Ôn Lệ Thâm bị công khai, cuộc sống của anh không bị xáo trộn nhiều, anh ta vẫn giữ bình tính, phòng của chủ tịch Tập đoàn Thiên Mộ có một số thang máy riêng, và không ai được phép lên ngoại trừ những nhân viên được chỉ định trước đó.

Ôn Lệ Thâm cũng không đích thân gặp gỡ các nghệ sĩ trực thuộc công ty của mình, cho dù hiện tại tất cả các nghệ sĩ nữ và nam đều mong được gặp ông chủ lớn này.

Tuy nhiên, vì sự việc của Tô Hi bị phơi bày trong thời gian ngắn, nên giới nghệ sĩ ai cũng biết , đã có người đứng đầu, tiến một bước gần hơn với vị BOSS lớn này rồi.

Nhất là hai kẻ thù không đội trời chung của Tô Hi, lại càng thêm tức giận và ghen tị phát điên.

Không ngờ lần trước trên thảm đỏ buổi biểu diễn ở nước ngoài, chính sếp lớn của bọn họ đã cứu Tô Hi, đẹp trai, phong độ, lại giàu có khiến họ không thể ghen tị hơn nữa.

Khi mọi người đều cho rằng Tô Hi đã leo lên đỉnh cao, nhưng không ngờ rằng bản thân Tô Hy bị giam lỏng ở nhà, thậm chí còn không nhìn thấy mặt của Ôn Lệ Thâm.

Tô Hi ở nhà đã năm ngày, cha cô không nói chuyện với cô nhiều, chị gái Tô Thắm lại hay bay ra nước ngoài, chỉ có mẹ cô ở cùng, cô và Ôn Lệ Thâm chỉ liên lạc qua điện thoại.

Với cách liên lạc này, Tô Hi có thể chịu được, nhưng đối với một người đàn ông nào đó đã sắp không chịu nổi nữa rồi.

Ngay cả trong điện thoại, Tô Hi cũng hành xử ngoan ngoãn hơn khi họ gặp nhau, hợp tác hơn khiến anh thấy vui vẻ, nhưng anh vẫn không cảm thấy hài lòng.

Hôm nay là ngày cuối tuần, Tô Hi dậy từ sáng sớm, ăn mặc đơn giản theo mẹ ổi siêu thị mua sắm, Tô Hi rất thích khoảng thời gian này. Ngày trước phải quay phim cả ngày không có thời gian dành cho gia đình. Bây giờ, hai mẹ con bên nhau, cô đã được quay lại quãng thời gian khi còn ở nhà như trước đây.

“Mẹ, con muốn ăn tôm.” Tô Hi chỉ vào con tôm tươi rồi nói.

“Được, vậy mua một cân!”

“Mẹ! Con nghĩ cái này… cái này, còn cái này nữa…”

“Con bé này, mua nhiều như vậy, ăn có hết không?” Lý Thiến nói nhưng trên mặt lộ ra một nụ cười cưng chiều cô con gái.

Bà sinh được hai cô con gái, một đứa thì bận lo cho sự nghiệp, một đứa thì bận đóng phim, hiếm khi được tận hưởng cuộc sống gia đình cùng con gái, tất nhiên bà phải nuông chiều rồi.

Đúng lúc này, điện thoại di động của Tô Hi vang lên, cô cầm lên nhìn vào, tim đập ngay lập tức, là Ôn Lệ Thâm gọi tới!

“Mẹ, con có điện thoại!” Tô Hi nói xong liền chạy ra sau dãy tủ đồ ăn vặt để nghe điện thoại.

“Alôl”

“Chiều nay gặp nhau nhé.” Ôn Lệ Thâm trực tiếp yêu cầu.

“Không được rồi! Hôm nay tôi không thể đi được!” Hôm nay cha tôi có ở nhà, cô cũng có chút lo lắng khi bước ra ngoài.

“Vậy tôi tới nhà eml”

“Càng không được!”

“Có hai lựa chọn, em đến gặp tôi, tôi đến gặp em!” Ôn Lệ Thâm đe dọa cô.

“Đã nói là không gặp mà.”

“Vậy tôi lấy thân phận là ông chủ ra lệnh cho em, hôm nay nhất định phải xuất hiện trước mặt tôi, nếu không tôi sẽ làm em không ngóc đầu lên được.” Ôn Lịch Thâm tùy tiện đe dọa cô.

Nếu câu nói này là người nào có thân phận nói với Tô Hi thì cô nhất định sẽ lo lắng, nhưng những lời của người đàn ông này nói ra, cô hoàn toàn không hề thấy lo lắng.

“Anh thích dìm thì dìm, cùng lắm tôi không diễn xuất nữa! Hứ!” Tô Hi không một chút sợ hãi.

“Miệng mồm sắc bén lắm, em biết tôi không làm gì được em đúng không!” Ôn Lịch Thâm tỏ vẻ rất nhàn nhã, thừa thời gian trêu chọc cô.

“Tôi và mẹ đi mua sắm, khi nào về nói tiếp với anh.” Nói xong, Tô Hi liền muốn cúp điện thoại.

“Đừng cúp máy, tôi hỏi em, tại sao không muốn gặp tôi! Gia đình em ngăn cản không cho em gặp tôi sao?” Ôn Lịch Thâm đột nhiên hỏi.

Tô Hi lập tức sởn tóc gáy, làm sao anh ta đoán được chứ?

“Không phải vậy!” Tô Hi mạnh miệng phản bác.

“Annie đã nói với tôi biết tất cả mọi chuyện. Cha em rất có thành kiến với người trong làng giải trí. Cho nên, cha em nhìn thấy tin đồn của em và tôi, ông ấy đã quyết định cám túc em ở nhà, không được phép ra ngoài phải vậy không?”

“Annie cái tên nhiều chuyện này.” Tô Hi trách một tiếng với vẻ mặt chua xót mắng.

“Cô ấy là một trong những nhân viên của tôi, em cho rằng cô ấy dám giấu tôi sao?”

Ôn Lịch Thâm khẽ hắng giọng.

Tô Hi có chút ấp úng: “Nếu anh đã biết rồi, vậy tạm thời đừng tìm tôi nữa.”

“Em cho rằng trốn tránh là cách làm của vấn đề sao? Chỉ là cha em chưa thật sự hiểu tôi, cũng không hiểu rõ ngành nghề này, tôi là một nhà kinh doanh thực sự.”

Ôn Lịch Thâm nhẹ giọng trách mắng.

“Cha tôi đã vô cùng phản đối điều đó kể từ lần đầu tiên tôi diễn xuất. Tôi đã chống lại ông ấy trong vài năm. Ông ấy hiểu sai về ngành giải trí quá sâu, và ông ấy thực sự không thể thay đổi suy nghĩ của mình trong một thời gian dài.” Tô Hi cũng bất lực không làm gì được.

“Nếu như cha em phản đối chúng ta ở bên nhau, vậy em cũng thật sự quyết định không có bắt kì mối liên hệ với tôi sao?”

Ôn Lệ Thâm gặng hỏi.

Tô Hi chớp mắt, sau đó nói với vẻ bối rồi: “Cho dù cha tôi không phản đối, chúng ta cũng không thể hẹn hò!”

“Em còn dám nói chưa hẹn hò sao? Đã nhìn thấy hết của đối phương, còn dám nói không có?”

Tô Hi mặt đỏ bừng lên, vội quay đầu nhìn xung quanh, giống như những lời Ôn Lệ Thâm vừa nói ra khiến cô thấy xâu hồ “Anh… anh nhỏ giọng chút đi!”

“Buổi chiều có thời gian, gặp mặt rồi nói chuyện sau.”

“ Cha tôi ở nhài”

“Vậy tôi đến nhà thăm hỏi!”

“Thôi bỏ đi, tôi ra ngoài gặp anh! Gặp nhau ở đâu?” Tô Hi chọn về sau.

“Ở quán cà phê gần nhà anh!”

“Được, quyết định vậy đi, gặp lại sau.” Tô Hi thấy mẹ vừa bước đến, liền cúp điện thoại.

Tô Hi và Lý Thiến về nhà, Tô Bác Ngôn đang đọc bài báo quân sự, với phong thái cứng nhắc, Tô Hi bước đến trước mặt ông và nói với giọng thương lượng: “Bó, chiều nay con có chút việc, cần phải ra ngoài một chút.”

“Phải về nhà trước sáu giờ tối, còn nữa, không được nhận bắt cứ công việc gì, gần đây đều ở nhà.” Tô Bác Ngôn cũng thấy cô buồn chán mấy ngày nay, nên để cho cô tự do một chút.

“Cảm ơn cha, con nhất định sẽ về sớm.”

“Còn nữa, không được phép đi gặp người đàn ông đó, tránh xa anh ta ra.”

“Cha… cha có thành kiến với người ta lớn như vậy sao?”

“Hừ! Không có doanh nhân nào trong ngành này lại là người tốt, sự hỗn loạn trong ngành cũng là lỗi của những người lãnh đạo như anh ta.” Tô Bác Ngôn chỉ trích một cách trực tiếp.

Tô Hi im lặng không nói nên lời, suy nghĩ một chút, Ôn Lệ Thâm vẫn là người luôn giữ mình trong sạch, bởi vì hắn đối với chuyện này có vẻ rất minh bạch và nghiêm túc.

“Con đến gặp bạn của con, Tư Vũ và con của cô ấy, chỉ để thư giãn.” Tô Hi không chịu thừa nhận rằng cô đến gặp Ôn Lệ Thâm.

Tô Bác Ngôn thấy cô đến gặp Đường Tư Vũ, ông không hề phản đối, Đường Tư Vũ đã đến nhà vài lần, là một cô gái được đào tạo tốt và hiểu chuyên, điều này khiến ông rất thích.

— QUẢNG CÁO —