Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Chương 605



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 605: Cô Gái Thú Vị

Hình Liệt Hàn đã sớm ở trong nhà hàng đối diện chờ cô, lúc có thận ảnh xinh đẹp tinh tế trước cửa nhà hàng, trong ánh mắt hắn xuất hiện sự dịu dàng.

Hắn chăm chú nhìn cô đi đến.

Đường Tư Vũ hôm nay tuỳ tiện mặc một chiếc váy dài không tay mà gạo, bên ngoài khác một chiếc áo dệt kim hở cổ, trông cực kỳ có khí chất.

Cộng thêm khí chất nghệ thuật gia vốn có trên người cô, đi trong đám người, toả ra khí chất có một không hai.

Đường Tư Vũ dưới ánh mắt dịu dàng và yêu chiều của chồng mà bước đến, ngồi xuống đối diện, một bên bỏ túi xuống, một bên tò mò hỏi: “Vừa rồi trong điện thoại, anh nói có chuyện muốn nói với em, sao lại không nói trong điện thoại luôn?”

“Dù sao cũng cùng nhau ăn cơm trưa, vậy nên để bây giờ nói luôn!” Hình Liệt Hàn cười một tiếng.

“Chuyện gì?” Đường Tư Vũ chống cằm, chớp mắt hỏi.

“Là chuyện Mộ Phi, anh ta muốn kết hôn!” Hình Liệt Hàn trực tiếp nói với cô.

Ánh mắt Đường Tư Vũ sáng lên, cũng rất vui mừng: “Thật sao?

Anh nghe ai nói vậy?”

“Là biết được từ một người bạn, hôn lễ của anh ta tổ chức vào cuối tháng này, cách bây giờ còn nửa tháng.” Hình Liệt Hàn vì cô mà hỏi thăm rõ ràng.

Đường Tư Vũ mím môi, khẽ cười một tiếng: “Xem ra anh ấy phát thiệp mời không có mời đến em.”

“Em muốn đi sao?” Hình Liệt Hàn cười.

“Mặc dù không biết anh ấy vì sao không mời em, nhưng em vẫn muốn đi chúc phúc anh ấy, anh nói em có nên đi không?”

Đường Tư Vũ có chút buồn rầu.

“Nếu như em muốn đi, anh sẽ về nước cùng em, cùng em tham gia hôn lễ.” Hình Liệt Hàn ủng hộ nhìn cô, bởi vì tình cảm của Đường Tư Vũ đối với Hàn Mộ Phi đã chuyển thành tình bạn rồi.

Hắn cũng không có gì phải ghen tuông cả.

Đường Tư Vũ suy nghĩ một chút: “Vẫn là gửi đến một phần lễ đi, gửi đến một phần lễ chúc phúc, còn chúng ta không đi cũng được.”

Hình Liệt Hàn đồng ý với ý kiến của cô: “Cũng được.” Hình Liệt Hàn nói xong, ánh mắt có chút bát đắc dĩ nói: “Anh sắp tới phải đi công tác mấy ngày.”

“Đi chỗ nào?”

“Nước K, chừng một tuần, đàm phán một hợp đồng.” Mỗi lần đi công tác, hắn đều có chút áy náy, bởi vì phải xa cô, hắn có chút không nỡ.

“Anh cứ yên tâm đi đi! Em sẽ không buồn đâu.” Đường Tư Vũ đồng ý nói.

Hình Liệt Hàn biết vợ sẽ không buồn, bởi vì cô cũng có sự nghiệp dương cầm của cô, cô được tuyển vào đội biểu diễn quốc gia, tiền gần đến cấp bậc âm nhạc quốc gia.

“Được, anh sẽ nhanh chóng xử lý xong công việc rồi trở về cùng em và con.” Hình Liệt Hàn đưa tay qua, nắm lấy tay cô.

ngày sinh, Tô Hi ngược lại càng bình tĩnh, bởi vì đứa trẻ trong bụng cô mang đến cho cô tình mẹ con cực kỳ sâu đậm.

Cô hy vọng mọi thứ đều thuận lợi.

Ngày sinh dự tính của cô cũng chỉ còn nửa tháng, cả nhà Ôn gia đều khẩn trương.

Ôn Lệ Thâm sau sự kiện buổi lễ trao giải, cũng chỉ có đến công ty rồi về nhà, từ chối hết mọi hoạt động xã giao, cũng tuyệt đối không cho phép trên mạng xuất hiện bắt cứ tin tức xấu gì.

Bởi vì Tô Hi lúc này là không thể căng thẳng nhất, như vậy đối với đứa bé trong bụng không tốt.

Lúc Tô Hi ở cùng người nhà, chính là lúc thả lỏng nhát.

Ở nước M, Hình Liệt Hàn cũng bắt đầu đi công tác, Đường Tư Vũ đi tiễn hắn ra sân bay, dặn hắn đi đường cần thận, rồi tiễn đến lối đi dành cho khách VIP.

Phía sau Hình Liệt Hàn có sáu bảo vệ đi theo, hai trợ lý, trên người mặc sơ mi sãm màu, quân tây, cực kỳ tuần mỹ, dưới sự chen chúc của mấy người vệ sĩ thì càng toát ra phong thái vương giả.

Sau khi tiễn chồng xong thì Đường Tư Vũ trở về, sắp tới cô có một cuộc thi, vì vậy cũng không rảnh rỗi đến mức không có việc gì làm, cô cũng không vì gả cho một người đàn ông giàu có mà dừng bước sự nghiệp.

Cô hi vọng, trong cuộc đời có thể dành lấy thành tựu lớn hơn, trước kia, cô chăm sóc con nhỏ không có thời gian, bây giờ cô đã có thời gian hoàn thành giấc mộng của mình.

Cô bây giờ có thể nói là đã thẳng trên phương diện nhân sinh, có một gia đình hạnh phúc mỹ mãn, có một người chồng yêu thương cô, có một đứa con thông minh đẹp trai, ba mẹ chồng đối với cô cực kỳ tốt.

Đường Tư Vũ bây giờ cũng rất thoả mãn, cô đối với cuộc sống không có yêu cầu già cao hơn, cô chỉ mong có thẻ bình đạm sinh hoạt như thế cho đến già.

Máy bay chỉ Hình Liệt Hàn cứ như thế bay vút lên tầng mây, Hình Liệt Hàn ngồi bên cửa sổ, nhìn xuống thành phố phía dưới, hắn chưa xuất phát thì đã có mục tiêu rồi.

Sau năm tiếng hành trình, máy bay đã đáp xuống nước K, trên đường đi, Hình Liệt Hàn lật xem qua tài liệu.

Lúc đến nước K đã là sáu giờ chiều, bên kia đã cho xe đến nghênh đón hắn.

Bên ngoài sân bay, có một chiếc Rolls-Royce và ba chiếc xe màu đen đến hộ tống tiến vào lối đi cho khách VỊP. Dưới ánh hoàng hôn chạng vạng rơi trên nửa ghế sau xe lộ ra mọt gương mặt nữ xinh đẹp và quý phái, dung nhan tinh xảo, mái tóc dài chạm vai, lông mi cong dài, trong ánh mắt toát lên vẻ chờ mong. Mà lúc này ánh mắt của cô gái rơi trên chiếc máy bay tư nhân lớn đang chận rãi hạ bậc thang xuống, một thân hình thon dài mê người tại dư quang của chiều tà mà từ từ bước xuống. Tuy là phía sau có vệ sĩ đi theo cũng mặc âu phục giày da như vậy, nhưng đứng cùng với người đó thì đều trở nên ảm đạm.

Toàn thân hắn toát ra khí thế, cũng không phải thứ mà những vệ sĩ kia có thể sáng được. Đôi môi đỏ của người phụ nữ cong lên lộ ra nụ cười hứng thú và tò mò, cô ta vẫn luôn chờ đợi cơ hội gặp mặt người đàn ông này, bây giờ cuối cùng cũng có.