Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 338



Chương 338

Diệp Như Hề vội vàng bắt máy, lập tổ tức nghe thấy giọng nói trầm thấp dễ nghe của Tạ Trì Thành vang lên.

“Em đang ở đâu?”

“Em đang ở sân bay.”

“Em cũng đi theo sao?”

“Ừm, nhưng trên đường bị kẹt xe, nên bọn em phải chạy tới, không ngờ máy bay của anh lại đên sớm.”

“Đợi ở đó.”

Dút lời, anh lập tức cúp máy.

Diệp Như Hề cầm điện thoại và đứng đó một hồi rồi mới quay trở về chỗ của mọi người.

Lúc tất cả mọi người đang thất vọng và chuẩn bị trở về, thì nhóm trưởng Khương lại nhận được một cuộc điện thoại, nét mặt của cô ấy ngay lập tức rạng rỡ.

“Tổng giám đốc Tạ đồng lý tiếp nhận phỏng vận sao? Vâng, vâng, chúng tội vân chưa rời đi Vâng, tôt, tôt, tốt…Cái gì? Anh muốn cô ấy sao?

Nhưng…được, được, được! Tôi sẽ thu xếp ngay!”

Sau khi cúp điện thoại, nhóm trưởng Khương như cả người sông lại, lớn tiếng nói: “Tổng giám đốc Tạ đã quay trở lại, nói là anh ấy đã làm rơi đồ.

Thuận tiện có thê tiệp nhận cuộc phỏng vân của chúng ta. Nhanh, nhanh, nhanh, mau chuẩn bị kỹ càng đi!”

Tất cả mọi người đều sống lại như được bơm máu gà.

Thiên Tuệ càng khẩn trương hơn, vội vã trang điêm lại, cô găng thê hiện dáng vẻ đẹp nhất.

Nhưng nhóm trưởng Khương lại lúng túng nói: “Thiên Tuệ, cuộc phỏng vần lần này muốn đổi người.”

Sắc mặt của Thiên Tuệ trở nên cứng đờ: “Tổ trưởng, ý của cô là gì?.

Chuyện này không phải đã quyết định từ sớm rôi sao?”

“Tôi biết, đây không phải là tình huống ngoài ý muốn xảy ra sao? Cô hẳn là mang rất nhiều quản áo phải không? Mau đưa cho Tiểu Hề mặc vào đi, phỏng vấn lần này hãy để cô ây đi.”

Diệp Như Hề đang nói chuyện với Trịnh Miêu Miêu: 2 2 2 Cô có nghe nhầm không?

 

Tổ trưởng Khương nhìn Diệp Như Hề vẫn còn đang sững sờ, vội vàng kéo cô đi thay quân áo, sau khi thay xong quân áo, còn để chọ Thiên Tuệ make up cho Diệp Như Hề một lớp son phán nhẹ nhàng.

Thiên Tuệ không thể chịu đựng được sự thay đổi đột ngột này: “Tại sao phải thay người giữa chừng như vậy?

Tôi đã chuẩn bị xong tật cả, sao chúng ta không trực tiếp đi phỏng vấn ngay bây giờ, tại sao lại phải lãng phí thời gian ở đây?”

Tổ trưởng Khương có chút tức giận vì sự không biêt điêu của cô ta, nói: “Đừng dài dòng nữa, mau nhanh lên đi, thời gian không đợi người đâu, lần sau tôi sẽ sắp xếp một cuộc phỏng vân khác cho cô.”

“Nhưng chuyện này làm sao có thể giông nhau được? Đây là phỏng vân Tổng giám đốc Tại Diệp Như Hề chỉ là một người mới. Cô ây sẽ làm hỏng cuộc phỏng vân quan trọng như vậy mất!”