Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 659



Chương 659

“Caesar, anh suy xét như thế nào rồi?”

Câu chữ rõ ràng, âm thanh cũng rất dễ nghe.

Nhưng giọng nói dễ nghe đó lại như một chậu nước lạnh, đột nhiên dội thẳng xuống, khiên Diệp Như: Hè lạnh thấu tim.

Chờ khi Tạ Trì Thành lại lân nữa mở miệng nói chuyện, bên tai đã không còn tiêng nói nào khác, giông như người kia cô ý rời đi.

“Tiểu Hề?”

Diệp Như Hề phục hồi tinh thần lại, thẻo bản năng cúp điện thoại.

Iất nhanh sau đó điện thoại lại vang lên, cô mới phát hiện hành động của bản thân vừa rồi ngốc nghéch biết bao, cô căn căn đâu lưỡi, đau đớn khiến cô khôi phục vài phần bình tĩnh, nghe điện thoại.

“Vừa rồi không cẩn thận tắt máy, „ CIH “Tiểu Hề, em đi đậu vậy? Anh vẫn luôn tìm không thấy em.” Là giọng của Lục Tư Viễn.

Diệp Như Hề sửng sốt một chút, mới hỏi lại “Lục Tư Viễn?”

“Đúng vậy, là anh, xin lỗi, anh có chút lo lắng cho em, đã thật lâu không thấy có tin tức nào của em, anh đi tới trang viên họ Tạ mới biết được em không có ở đó, rất lo lắng, em đừng sợ, anh không có ý gì khác.”

“Em không có việc gì, em hiện tại……

Không ở trong nước.”

“Em đã đi đâu?”

“Las Vegas.”

“Tại sao em lại đi tới nơi đó?”

Diệp Như Hề hoảng hột một chút, đúng vậy, tại sao cô lại đi vào nơi này? Giữa chừng đã xảy ra quá nhiều chuyện, ngay cả cô cũng cảm thấy chưa kịp hồi hồn.

“Tiêu Hề? Em có khỏe không? Nghe giọng em không quá thích hợp.”

“Không có gì, anh tìm em có việc sao?”

“Tiểu Hề, em nghe anh nói…… cha của em, ý anh là Diệp Kiến Nam bị bệnh nặng, đang nằm ở bệnh viện, khả năng…… tình huống không tốt lắm, em có muốn tới thăm ông ta không?”

Trái tim Diệp Như Hề nhói lên một cái, thậm chí còn không cẩn thận đánh đồ ly nước ở trên mặt bàn phát ra âm thanh chói tai.

“Tiểu Hè, Tiểu Hề? Em đừng làm anh sợ, em có khỏe không?”

Hô hấp Diệp Như Hề cứng lại, cô nói: “Ông ta đã xảy ra chuyện gì?”

“Sau khi ông ta phá sản thì tinh thần có vấn đề, đã xảy ra tai nạn xe cộ, lúc được đưa tới bệnh viện thì tình hình không tốt lắm, nằm viện mấy ngày, tình huống hiện tại thật sự không xong, khả năng căng cũng không được lâu lãm. Anh đã suy nghĩ thật lâu, vẫn cảm thấy chuyện này nên nói với em một tiếng, mặc kệ như thế nào, em cũng từng coi ông ta là cha mình.”

Lục Tư Viễn dừng một chút lại nói tiếp: “Tuy rắng bản thân anh cũng không muôn em đi gặp ông ta, những chuyện ông ta làm với em anh đều đã biệt, ông là loại người độc ác, không đáng để đồng tình. Nhưng, chuyện này anh không thể thay em đưa ra quyết định.”

Diệp Như Hề không biệt bản thân đã cúp điện thoại lúc nào, di động bởi vì hết pin mà tự động tắt nguồn, cô cũng không chạy, đi sạc, chỉ ngân người mệt mỏi ngôi trên sô pha.