Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 825



Chương 825

“Được, anh đi đi.”

Sau khi thấy Tống Xán đã rời đi, Hạ Lan Ninh mới lộ ra săc mặt mắt kiên nhẫn, trong vòng nửa năm qua, con chó theo đuôi Tông Xán càng ngày càng khó khống ché, không thể yên phận làm một con chó ngoan ngoãn không yêu câu gì được à? Vì sao cứ phải nhật định đòi cô ta đáp lại?

Hạ Lan Ninh cảm thây bực. bội, nhưng lại không có cách nào bỏ mặc con chó này, dù sao từ sau khi Lan Thiết chết đi, thủ hạ dưới trướng cô ta không còn ai làm được việc, hơn nữa tên khốn kiếm Hạ Minh Kiệt kia Hạ Lan Ninh không tiếp tục suy nghĩ miên man nữa, cô ta căn chặt môi dưới, tính toán tới phòng vệ sinh dặm lại phần, để tránh bị Tạ Trì Thành nhìn thầy dáng vẻ khó coi của mình.

Cô ta cần phải quý trọng cơ hội hiếm có lần này.

Khi Hạ Lan Ninh đang vội vàng chạy về phía nhà vệ sinh, bât ngờ bị người nào đó túm vào một gian phòng, cả người đã bị vây lấy.

“Ai?”

“Em gái ngoan, là anh đây.”

Âm thanh cả Hạ Minh Kiệt tựa như lời thì thầm của ác ma vang lên bên tai Quần áo trên người lập tức xô xệch, Hạ Lan Ninh liêu mạng giấy giụa, nhưng lại bị đáp lại một cái tát thật mạnh lên mông.

“Giấy giụa cái gì? Cũng không. phải chưa làm qua, như thê nào, bởi vì biết đêm nay Tạ Trì Thành sẽ đến, cho nên không muôn à? Cô giả vờ cái gì?”

Sắc mặt Hạ Lan Ninh lập tức cứng đờ.

Hạ Minh Kiệt thành công kéo quận áo cô ta xuống, nhưng không cởi hắn ra, lễ phục rất rườm rà, phức tạp, hắn dứt khoát nhắc làn váy lên, một phen kéo xuông khóa quân của mình.

Hạ Lan Ninh vừa định kêu lên, Hạ Minh Kiệt nói thẳng: “Cô muốn bị mọi người nhìn thấy à?”

Giọng Hạ Lan Ninh lập tức bị ngăn chặn, sau đó là một cơn đau nói truyền đến.

“Sít, thả lỏng chút đi, cũng không phải lần đầu tiên, nêu nhử cô chịu nghe lời, tôi sẽ nhanh hơn chút, nêu không uồng công cô chờ cũng không gặp được Tạ Trì Thành.”

Hạ Lan Ninh vừa nghe những lời này, hung hăng căn chặt mội dưới, không dám hé răng, nhắm mắt thừa nhận con đau đớn và thông khổ.

Sau cái chết khó hiểu của Lan Thiết, thêm chuyện cô ta mật đi sự quan tâm của Hứa lão phu nhân, địa vị ở nhà họ Hạ ngày càng lụi bại, thậm chí ngay cả cha mẹ nuôi cũng không thèm nhìn mặt cô ta.

Cô ta lại đi tới nông nỗi phải nhìn sắc mặt của Hạ Minh Kiệt.

Nhưng cô ta không còn cách nào khác, cũng càng thêm gấp gáp muốn tìm được cơ hội thoát khỏi tình trạng như vậy, mà lựa chọn duy nhất chỉ có mỗi Tạ Trì Thành.

Qua một năm, thế lực của Tạ Trì Thành đã trở nên hùng mạnh tới mức không một ai dám trái lời.

Chỉ cần nhịn một chút là tốt rồi.

Cho đến khi cuộc hoa.n ái kết thúc, Hạ Minh Kiệt ăn mặc chỉnh tè, không nhìn ra có chút khác thường nào cả, ngược lại là Hạ Lan Ninh hoàn toàn là dáng vẻ thảm hại sau khi bị cưỡng hiệp.

Hạ Minh Kiệt khinh miệt nhìn cô ta, ả đàn bà này, trước kia bày ra dáng vẻ lạnh lùng cao ngạo còn khá hập. dẫn, có được rồi, chăng qua cũng chỉ được như thế, chơi cũng chơi qua rồi, không có chút thương tiệc nào.

“Chậc chậc, Hạ Lan Ninh, tôi cũng không chơi cô không công, cho cô vài thứ tôt đây.”

Nói rồi, Hạ Minh Kiệt lây ra từ túi áo một gói đỗ nhỏ, bên trong có thứ bột phần màu trắng.

“Cái này thú vị lắm, rất hữu dụng.