Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 942



Chương 942

Đi công tác có thể tới vừa khéo như thế à?

Diệp Như Hề áp xuống sự nghỉ hoặc \ trong lòng, nói: “Thật trùng hợp.”

Tạ Trì Thành ừ một tiếng.

Nhưng bầu không khí xung quanh bởi VÌ sự xuất hiện của anh mà nháy mắt thay đổi.

Thanh danh của Tạ Trì Thành của Long Đẳng, có ai không biết? Ai không quen biết? Đặc biệt là nhóm phú nhị đại này, ai cũng nghe được rất nhiều sự tích truyên kỳ, hiện tại một người sờ sờ xuất hiện ở đây, bọn họ hận không thể tiền lên làm quen một phen.

Ninh Cảnh Trạch chú ý tới từ sau khi Tạ Trì Thành xuất hiện, ánh mắt Hè Hề liền có chút không thích hợp, nêu nói trước đó vốn là một hồ nước sâu bình tĩnh, như vậy hiện tại chính là vùng nước sôi!

Trong lòng Ninh Cảnh Trạch sinh ra một suy đoán trong lòng, chẳng lẽ giữa hai người này……

Không, chuyện này không có khả năng! Tạ Trì Thành còn có hai đứa nhỏÌ Hề Hà không có khả năng không biết! Cô ấy cũng không. luần quân tới mức trở thành mẹ kế của người khác!

Nhưng điều Ninh Cảnh Trạch không biệt chính là, vỗn căn bản không phải mẹ kế, mà là mẹ ruột.

Ninh Cảnh Trạch âm thâm tiên lên một bước, ngang ngược đứng giữa ngăn cách Diệp Như Hề và Tạ Trì Thành, hình tin cục diện kiềng ba chân.

Diệp Như Hề kinh ngạc nhìn anh ta một cái, nói: “Xảy ra chuyện gì à?”

“Hè Hè, em quen biết với Tạ thiếu sao?”

“A, đúng, là bạn bè.”

“Tạ thiếu, lần đầu tiên gặp mặt, tôi cũng là bạn của Hề Hề, tôi tên Ninh Cảnh Trạch.”

Tạ Trì Thành căn bản không chú ý tới những lời này, chỉ nghe thây một cái tên không ngừng lặp lại trong lời nói của Ninh Cảnh Trạch.

Hề Hề?

Ha, thật dám gọi.

Diệp Như Hề nhạy bén nhận thấy được Tạ Trì Thành không vui, nhưng không biết lý do anh thây không vui là gì.

Nhưng mà người đàn ông này có vẻ thường xuyên không vui nhỉ?

Diệp Như Hề cũng không để chuyện này trong lòng.

Ông chủ bán đá thô kia cũng đã nhận ra người đàn ông khí thê mạnh mẽ vừa tới nhất định không dễ chọc, lập tức kiên định nói: “Vị tiêu thư này đã mua trước, tới trước thì có trước, đây là nguyên tắc làm ăn.’ Người phụ nữ kia còn muốn nói chuyện, nhưng đối diện với ánh mắt lạnh băng của Tạ Trì Thành, ngay cả một chữ cũng thốt không nỗi.

Nhưng thật ra là Diệp Như Hề cười nói: “Không cần, nêu ,bà ta cũng coi trọng, không bằng mỗi người một khôi đi.”

Người phụ nữ không tin, giọng điệu tràn đây hoài nghỉ: “Thật sự?”

“Đúng, thật sự.”

Người kia lập tức vui vẻ, bà ta vẫn luôn đi theo phía sau Diệp Như Hề, tự nhiên cũng thây được cô đã vạch trần thầy Trương thê nào, thêm vào những cử chỉ và lời nói trước đó, tâm lý nhận định Diệp Như: Hề là một bậc thầy đoán thạch ấn giấu.

Trước đây bà ta đã thua hai trăm vạn, tuy là bà ta đã lăn lộn trong khu đoán trệnh đã lâu cũng chịu không nôi, muốn thu lại tổn thát, do vậy mới muốn trực tiếp mỏ miệng đoạt đá thô.

Vốn dĩ cho rằng công cốc, không nghĩ tói Diệp Như Hệ còn nhường cho mình một khối, lúc ấy trong lòng bà ta nảy lên tính toán, nói “Được, Vậy cô chọn trước.”

“Kính lão đắc thọ, mời dì chọn trước.”