Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 952



Chương 952

Diệp Như Hề vừa tức giận vừa buồn cười, nói: “Là không đáng, không cân thiết, 150 vạn không tiệc sao? Để đi mua một cặp kim cài áo?”

_ Ninh Cảnh Trạch theo bản năng nói: “Nhưng không phải em thích sao?”

Diệp Như Hề càng bắt đắc dĩ, “Tôi càng thích tiên hơn.”

Ninh Cảnh Trạch cảm thấy xấu hỏ, nhưng trong lòng có chút cảm động, xem xem, cô đã ngăn cản mình tiếp tục đấu giá, đây là đau lòng cho “

đúng không?

Ninh Cảnh Trạch không nhịn xuống lại hỏi : “Vậy sao em không ngăn cản anh ta?”

Diệp Như Hề buột miệng thốt ra: “Anh ấy nhiều tiền tùy tiện tiêu.”

Ninh Cảnh Trạch:……

Anh ta cảm thầy bản thân bị tổn.

thương, thì ra ở trong mắt Hề Hề mình là người nghèo sao.

Ninh Cảnh Trạch buồn tới đắng miệng.

“Không phải tôi có ý đó, khụ khụ, ý tô là ” Cô đè thấp giọng, dùng âm lượng chỉ đủ để hai người nghe thấy: “Người này không có khái niệm gì với tiền, vung tiền như rác, anh không cân so với anh ây.”

Ninh Cảnh Trạch không cảm thấy an ủi, mà trong lòng càng thêm bi thương.

Đúng vậy, anh ta lấy gì để so với Tạ Trì Thành?

Nói vê anh ta ư, nhiêu nhất chỉ là cậu thiêu gia của nhà họ Ninh, chỉ bởi vì anh ta mang họ Ninh, người khác sẽ xem trọng liễc mắt một cái, nhưng Tạ Trì Thành thì sao? Đưa mắt toàn bộ người trong giới, không ai dám xem thường người này.

So bì cái gì? So không nổi.

Cuối cùng, cặp kim cài áo đã được Tạ Trì Thành dùng giá cả 150 vạn giành về được.

Rất nhanh đã có người đưa kim cài áo tới, Tạ Trì Thành cầm được chỉ nhìn thoáng qua rồi rất tùy ý nhét vào tay Diệp Như Hề.

Diệp Như Hề sửng sốt.

“Cho em.”

Cô còn muốn trả lại, nhưng Tạ Trì Thành chỉ dùng một ánh mắt, cô liền dừng lại.

Đó là ánh mắt cảnh cáo.

“Tôi nghe thấy lời em nói. Em cứ coi tôi nhiêu tiên nên vung bừa bãi.”

Diệp Như Hề lập tức đỏ bừng mặt, trông rất đẹp mắt.

Cuối cùng Diệp Như Hệ vẫn nhận lấy cặp kim cài áo, chỉ là câm phỏng tay, sau này có tham dự buổi bán đầu giá nào cũng không dám nói nhỏ nữa.

Ninh Cảnh Trạch gắt gao nắm chặt năm tay, một chữ cũng không nói, trong lòng nghẹn một hơi, vừa chua vừa đăng, lại không thể bày tỏ.

Chờ khi những món đồ cuối cùng lần lượt đưa lên, Diệp Như Hề cảm thấy không thể vô duyên vô cớ nhận quà của người khác, cho nên khi cô thầy cặp khuy cài áo bằng phỉ thúy, lần đâu tiên giơ thẻ lên.

Ninh Cảnh Trạch và Tạ Trì Thành đồng thời nhìn về phía cô.

Diệp Như Hề bình tĩnh tiếp tục giơ thẻ.

Không có nhiêu người cô chập đầu giá cặp khuy cài cho nên Diệp Như: Hê rât dê dàng có được, chỉ tốn 50 vạn mà thôi.

Lúc Ninh Cảnh Trạch thấy Diệp Như Hề lấy được khuy cài áo, trong lòng liền biết, anh ta đã thua.

Khuy cài áo này khẳng định không phải cho mình.