Trong một quá cà phê, Nhã Tịnh ăn mặc kín mit khuân mặt bịt không biết bao nhiêu cái khẩu trang rồi còn đeo thêm một cặp kính râm.
Mọi người trong quán nhìn cô ta đầy kì lạ, một nhân viên phục vụ đi đến
" Thưa cô, cô có muốn dùng gì thêm không ạ?"
Cô ta không dám nhìn nhân viên kia
" Cho tôi một li cà phê nóng cho ít đường thôi nhé"
Ngồi đợi hơn cả tiếng trời, người cô ta đã nhễ nhại mồ hôi vì bộ đồ cô ta đang mặc, máy lạnh cũng không giúp Nhã Tịnh cảm thấy mát mẻ hơn. Cô ta bực mình đang tính đứng dậy bỏ về thì người cô ta cần gặp đã đến
" Này ông làm cái quái gì mà lâu thế tôi hẹn ông lúc 7 giờ mà giờ 8 giờ rồi đấy"
Người đàn ông kia mặt đầy gian xảo, cười cười
" Cô phải từ từ thì ảnh mới nét được chứ, đừng nóng vội mọi thứ hỏng đấy Hứa tiểu thư à"
Nhã Tịnh bực mình rút sấp tiền ra đập xuống bàn mạnh một cái.
" Mau đưa đây cho tôi, đừng làm mất thời gian của tôi nữa"
Gã đàn ông kia đưa sấp ảnh cho Nhã Tịnh, rồi cô ta mau chóng rời khỏi quán cà phê.
Về đến nhà,nhẹ nhàng đẩy của ra, cô ta rón rén đi vào nhà.
" Em mới đi đâu về vậy Nhã Tịnh, em quên hết những gì anh nói từ hôm qua rồi sao?"
Minh Thành đã ngồi sẵn trong nhà chờ cô ta về
Nhã Tịnh sợ hãi Minh Thành sẽ bỏ cô ta
" Em... em chỉ là..."
Minh Thành quay lưng bỏ đi không muốn nghe lời giải thích từ cô ta.
" Em nên yên phận ở nhà cho đến khi hôn lễ của chúng ta diễn ra đi"
Nhã Tịnh dự cảm rằng hắn đang dần lạnh nhạt với cô, cô không thể để miếng mỡ dâng đến tận miệng mà bị cướp mất được.
Chở về phòng, cô ta lật từng tấm ảnh nhìn
" Hừ cô thèm khát đàn ông đến cỡ mới bỏ Minh Thành mà cô đã cô tên đàn ông khác bao nuôi rồi, cô thật là một bông hoa thu hút lũ ong mà"
Cô ta lấy điện thoại gọi điện cho một ai đó
" Tôi có tin giật gân cho các người này, giá cả không thành vấn đề"
....
Hân Nghiên tỉnh dậy thấy mình không ở bệnh viện nữa mà là ở một căn phòng lỗng lẫy xa hoa. Tông chủ đạo của căn phòng này là màu trắng, trang trí vô cùng đơn giản với các nội thất đắt tiền.
Còn đang ngơ ngác thì Tử Đằng gõ cửa đi vào
" Em dậy rồi à sao không ngủ thêm tý nữa đi"
Hân Nghiên đầy ngượng ngùng không biết nói gì khi nhớ lại những cảnh của hôm qua, cô đã ngủ thiếp đi trên xe Tử Đằng và hắn đã bế cô lên chiếc giường mềm mại này.
" Em hết buồn ngủ rồi haha"
" Vậy em thay đồ đi rồi xuống ăn sáng nhé"
Nói rồi Tử Đằng đóng cửa phòng lại, dù từ bé cô đã được sống trong nhung lụa nhưng chưa từng thấy căn phòng nào phô trương đến thế này
" Đúng là người có nhiều tiền"
Rời khỏi chiếc giường cô đi thẳng vào nhà tắm, xả nước ấm vô bồn. Hân Nghiên cởi bỏ chiếc váy dây xuống, thân hình trắng nuột nà của cô, vòng nào ra vòng nấy Hân Nghiên bước vào bồn tắm, người cô chìm dần xuống bồn nước ấm.
Từng hơi nước bốc lên làm cho căn phòng trở nên mờ ảo, đúng là nước ấm có thể giúp con người ta thư giãn. Tắm xong Hân Nghiên quấn chiếc khăn tắm trên người bước ra khỏi phòng, tiến để mở tủ đồ ra. Phơi trước mắt cô toàn là những bộ váy hàng hiệu đẹp mã, Hân Nghiên lục tìm mãi mới có một chiếc váy hoa nhí đơn giản.
Bước xuống dưới nhà là một bàn ăn sáng thịnh soạn nhưng mà lại không thấy Tử Đằng đâu. Ngồi xuống bàn ăn có một bác quản gia đã già đi đến
" Diệp thiếu đã đến công ty rồi, ngài ấy có dặn là Lý tiểu thư hãy dùng bữa sáng và Lý tiểu thư hãy ở lại đây cho khi người khỏi bệnh hẳn"
Sau khi dùng bữa sáng xong Hân Nghiên chở lại phòng, cô lăn lộn trên chiếc giường rộng lớn này, cái giường này phải chục người nằm mới hết được không biết hắn kiếm cái giường lớn thế này về để lăn thôi sao.
Hân Nghiên chán nản cầm điện thoại lên mạng lướt, có một bài báo khiến cô thật sự rất chú ý đến nó, bấm vào đường link bên dưới để có thể xem toàn nội dung.
Tiêu đề của bài báo cực lớn : Vợ của tổng giám đốc Bạch Minh Thành sau khi bỏ đi chính thức được đại gia bao nuôi, tình tứ với nhau ở khu vui chơi
Dưới là hình ảnh cô và Tử Đằng đang nắm tay vui cười với nhau, nhưng Tử Đằng đưọc làm mờ đi bằng hiệu ứng còn Hân Nghiên lại rõ mồn một.
Chuông điện thoại reo lên, đó là Y Na gọi cho cô
" Hân Nghiên cậu đã biết tin gì chưa?"
" Tớ đang đọc đây"
Giọng Y Na có chút lo sợ
" Cậu đừng manh động, đừng làm gì tổn thương bản thân, cậu đang ở đâu tớ đến ngay "
Gửi địa chỉ nhà Tử Đằng cho Y Na, Hân Nghiên thở dài
" Các người mãi coi tôi là con ngốc sao. Các người hết lượt rồi lần này đến lượt tôi"