Tổng Tài Đại Nhân Hãy Đợi Đấy!

Chương 20: Tức giận



" Xem này tớ phát hiện được khá nhiều điều hay ho khi Nhã Tịnh ra nước ngoài đấy"

Y Na mặt hởn hở đưa sấp tài liệu điều tra được cho Hân Nghiên xem. Cô lật xem những tờ giấy kia.

" Sắp có chuyện vui rồi đây"

Hứa Nhã Tịnh 22 tuổi, từng làm phẫu thuật thẩm mĩ. Thì ra là vẻ đẹp nhân tạo sao, bảo sao cô ta luôn thận trọng nhẹ nhàng trong mọi việc thì ra là toàn dùng đồ giả. Cô ta còn làm hẳn một thân phận khác ở nước ngoài, để làm gì nhỉ?

" Mình đi ăn đi Hân Nghiên tớ đói quá"

Để ý thấy sắc mặt của Y Na có chút nhợt nhạt, Hân Nghiên tạm gác chuyện này lại để đưa Y Na đi ăn không là tên Tuấn Lãng kia sẽ không tha cho cô mất.

" Được chúng ta đi thôi, cậu muốn gì nào?"

" Ăn gì cũng được này hihi"

....

Tống Bác Văn gõ cửa đi vào, Tử Đằng đang mặc nguyên bộ đồ ngủ mặt mày xám xịt lại, chắc đêm qua cậu ta ngủ không ngon cho lắm.

"Tuần sau Bạch Minh Thành tổ chức lễ đính hôn với cô tình nhân kia, có gửi thiệp đến cho cậu"

Ánh mắt mệt mỏi nhìn Bác Văn một cái

" Cậu để đấy đi"

Bác Văn để tấm thiệp xuống dưới bàn nhìn hắn mệt mỏi như thế

" Cậu làm gì mà như ai hành cậu vậy"

Tử Đằng quay mặt đi chỗ khác không nói gì, chả lẽ giờ hắn lại kể cho Bác Văn nghe chuyện hôm qua sao, con gái nhà người ta ngủ mơ gặp ác mộng rồi cùng hắn ôm nhau ngủ, ai mà ngờ được cái tướng ngủ của Hân Nghiên mà hắn giờ bọng mắt thâm quầng như thế này đây, xương khớp thì như muốn gãy ra làm đôi mất vì mấy cú đạp của Hân Nghiên

" 11 giờ sẽ diễn ra cuộc họp cổ đông đấy, cậu nghỉ ngơi 10 giờ tôi sẽ qua đón cậu"

Bác Văn mỉm cười đi ra khỏi phòng của Tử Đằng, chắc hẳn hắn đã làm gì con gái nhà người ta rồi nên mới bị người ta hành như thế.

Ở một nhà hàng không quá sa sỉ, có hai vị tiểu thư đang dùng bữa

Đang để Y Na chọn món ăn, mỗi lần như thế cậu ấy đều gọi hết cả cái thực đơn ra.

Sau khi dùng bữa xong Y Na lại kéo Hân Nghiên đi mua đồ

" Có mấy bộ đồ cậu cứ mặc đi mặc lại nó muốn nghỉ hưu luôn rồi kìa"

Dù không muốn mua thêm gì nhưng Y Na cứ một mực kéo Hân Nghiên vô cửa hàng thời trang.

Đây là một cửa hàng thời trang lớn nhất ở trung tâm thành phố S này, đẩy cửa đi vào đã có những nhân viên ra tiếp đón hai người họ



" Chào mừng hai vị tiểu thư đến với cửa hàng của chúng tôi, mời hai người vào chọn đồ thoải mái ạ"

Quản lí của cửa hàng đích thân ra đón tiếp hai người chỉ vì Y Na là khách VIP của nơi này

" Chào Thẩm tiểu thư, mừng cô lại đến, đây là những mẫu áo váy mới nhất của cửa hàng chúng tôi ạ"

Y Na lựa một đống đồ đưa cho Hân Nghiên bắt cô phải thử từng bộ một, vì là người có thân hình như người mẫu lên là mỗi đồ mà cô mặc lên đều rất tôn dáng và đẹp.

" Oa Hân Nghiên nhà chúng ta xuất chúng quá, thật tiếc khi cậu không tham gia làm người mẫu a"

Ánh mắt Y Na lấp lánh nhìn Hân Nghiên đầy ngưỡng mộ, Hân Nghiên cao thật đấy Y Na đứng cạnh chỉ đến cằm cô ấy thôi.

" Này các người gọi quản lí của các người ra đây mau"

Chưa thấy mặt mà đã thấy tiếng, Y Na ngó mặt ra đập thẳng vào mắt cô chính là Hứa Nhã Tịnh cô ta đang quát mắng nhân viên ở đây.

" Các người làm việc với thái độ thế này sao, quản lí trả tiền cho các người để các người phục vụ khách VIP như này hả?"

Quản lí vội vàng đi ra tiếp đón cô ta

" Không biết nhân viên của tôi đã làm gì mà để Hứa tiểu thư nổi giận rồi ạ"

Cô ta quay ngoắt sang liếc nhìn quản lí cửa hàng này

" Nhìn xem tôi đến đây may đồ, cô xem nhân viên cô làm gì tôi này, tôi chắc chắn họ cố tình không muốn đo lấy số để thiết kế váy cho tôi"

Mấy nhân viên kia đứng đằng sau người quản lí kia

" Không phải do tụi em mà do cô ta quá khó tính, không cho chúng em động vào người cô ta"

Cô quản lí kia tiến lại chô Nhã Tịnh

" Nếu như họ khiến cô không vừa ý thì cho tôi thay mặt họ xin lỗi, chính tay tôi sẽ giúp cô lấy số đo nhé"

Nhã Tịnh hất mặt lên vẻ vẫn còn chút tức giận

" Tạm tha cho các người, nên nhớ là tôi đến đây để cho các người có việc làm đấy, đây là chiếc tôi sẽ mặc ở buổi đính hôn với Bạch thiếu gia đấy các người liệu mà làm cho cẩn thận vào"

Vừa thay đồ đi ra khỏi phòng thử đồ Hân Nghe đã nghe thấy hết những Nhã Tịnh nói. Đính hôn sao

Miệng Hân Nghiên nở một nụ cười hiểm, tôi không để buổi lễ diễn ra một cách suân sẻ đâu.

Hân Nghiên cố tình kéo Y Na ra trước mặt cô ta lựa chọn đồ, thấy có sự xuất hiện của Hân Nghiên ở đây làm sao Nhã Tịnh có thể ngồi yên một chỗ được, cô ta cố tình lượn lại chỗ Hân Nghiên đang chọn đồ.

" Chào bạn học Hân Nghiên dạo này được đại gia bao nuôi sống ổn quá nhỉ?"

Hân Nghiên nhàn nhã đáp lại cô ta

" Cậu không thấy tôi không những rất ổn mà còn sống rất thoải mái đấy sao"



Cô ta nghiến răng nắm chặt tay lại

" Tuần sau tôi với Minh Thành sẽ đính hôn đấy mong cô lúc đấy cũng sẽ đến nhé"

Vẫn thản nhiên chọn đồ mà không thèm nhìn Nhã Tịnh

" Ồ vậy chúc cậu và đồ thừa của tôi đính hôn vui vẻ nhé"

" Mày nói ai là đồ thừa cơ con khốn này"

Cơn thịnh nộ như bùng nổ cô ta đang tính lao đến chỗ Hân Nghiên

Y Na đi lại tính tách hai người ra ai ngờ được Nhã Tịnh tự dưng nghiêng ngả, được đà cô ta té hẳn xuống dưới dàn nhà

" A sao cô lại đẩy tôi chứ?"

Y Na trừng mắt nhìn cô ta đầy sự căm ghét

" Cô bị cái gì vậy"

Cô ta liếc xung quanh xong la lên

" Huhu ở đây có người muốn ức hiếp tôi này"

Thấy vậy mọi người từ đâu bu lại xì xầm bàn tán, họ còn mang điện thoại ra chụp ảnh. Nhã Tịnh mỉm cười đầy ác ý

Y Na xù lông xù cánh lên

" Này nhé tôi mới có đi đến đã làm đến đã làm gì cô đâu cô đừng có mà diễn nữa"

Rưng rừng nước mắt chảy ra từng dòng trước bao ánh mắt của mọi người

" Tôi chỉ lại chào hỏi bạn học cũ của mình tự dưng vị tiểu thư kia đi đến xô tôi té, giờ lại còn đổ cho tôi là vu khống cô ta"

Vì mấy giọt nước mắt ấy cô ta rất lấy được lòng của mọi người

" Vị tiểu thư kia đúng là không biết đúng sai mà"

Hân Nghiên liền dơ điện thoại lên trong điện thoại là cảnh Nhã Tịnh tự nhiên ngã ra đất mọi người xung quanh ồ nên, cô ta thấy vậy liền vội đứng lên

" Cô giỏi lắm đợi đấy, các người cút ra coi"

Nói rồi cô ta tức giận rời khỏi cửa hàng mặt đầy sự tức giận.

Y Na quay lại nhìn Hân Nghiên giơ hai nút like lên

" Tuyệt vời, haha vừa lòng tớ quá thật đáng đời cô ta mà, chúng ta lựa đồ tiếp đi"