Mấy ngày liền tiếp theo Hân Nghiên đến trường nhưng lại không gặp Y Na, cô đến nhà Y Na tìm chỉ thấy căn biệt thự ấy bị khóa lại ở bên ngoài. Cô gọi to tên Y Na nhưng không một ai đáp lại, cho đến khi có người đi qua Hân Nghiên hỏi thì mới biết được là gia đình Y Na đã chuyển ra nước ngoài sống từ mấy ngày trước rồi.
Y Na ra nước ngoài cũng không một lời từ biệt, dù cô có gọi bao nhiêu cuộc điện thoại đi nữa thì cô ấy cũng không nghe máy.
Hân Nghiên hoàn toàn như sụp đổ người duy nhất coi cô là bạn cũng đã biến mất, cô mang bộ dạng thất thần này đi học. Những bạn học trong lớp không ngừng xì xầm to nhỏ
" Ha giờ đại tiểu thư nhà Thẩm gia cũng đi rồi xem ai còn bảo vệ cô ta nữa nào"
Hôm đó có bài kiểm tra cô vô nhà vệ sinh rửa lại mặt cho tỉnh táo thì bị đám bạn học ở ngoài khóa cửa lại, bọn họ còn quá đáng hơn khi dội nước vô làm cho cô người ướt nhẹp.Mặc cho cô đập cửa nhiều lần thì khi hết giờ kiểm tra bọn chúng mới mở cửa ra nhìn cô với bộ dạng nhơ nhác
" Ô xin lỗi nhá nãy tôi quên là có người bên trong nên lỡ khóa cửa lại"
Năm trung học của cô cứ thế trôi qua thật may khi cô vẫn thuận lợi tốt nghiệp được, dù bị bắt nạt như thế thì cô vẫn không bao giờ nói với cha mẹ mình, cô sợ họ phải lo lắng cho mình vì họ không hay ở nước, cha mẹ cô phải ra vào nước ngoài liên tục vì công việc bận rộn.
Cuối năm mọi người ai đấy đều háo hức và vui mừng khi được tốt nghiệp. Lễ tốt nghiệp diễn ra, Minh Thành đã cầu hôn Nhã Tịnh dưới sự chứng kiến của hàng nghìn con mắt ở đó ai cũng khen họ thật đẹp đôi. Hân Nghiên đứng giữa đám đông ánh mắt cô hướng về họ. Hai người trao cho nhau nụ hôn mọi người vỗ tay rầm rộ.
Tâm trạng cô ủ rũ bỏ về, cô khóc từ lúc về đến giờ cô luôn nhốt mình trong phòng. Cô chẳng còn cơ hội nào nữa sao
Cuối cùng thì Y Na cũng đã liên lạc cho cô, cô ấy nói là bố mẹ cô có công việc đột xuất và cũng muốn đưa cô ra nước ngoài học nên cô không thể báo trước cho Hân Nghiên được, đó cũng là một tin vui vì it ra Y Na cũng đã không như mọi người bỏ rơi Hân Nghiên.
....
Hôm nay cha mẹ cô từ nước ngoài chở về, là một người con gái hiếu thảo. Cô đã tự tay vào bếp để chuẩn bị những món ăn cho cha mẹ cô.
Khi họ chở về mọi người trong nhà sum họp với nhau, đây là điều khiến cô hạnh phúc nhất dù bận nhưng họ vẫn luôn quan tâm cô, sẽ mua quà mỗi khi đi công tác từ nước ngoài chở về.
Gia đình cô ôn lại những chuyện cũ, bỗng cha cô sực nhớ chuyện gì đó ông nói
" Đúng rồi thằng Minh Thành với con dạo này thế nào rồi? "
Cô có chút bối rối khi cha cô nhắc đến chuyện đó
" Dạ cũng bình thường thôi thưa cha"
Cha cô nhìn cô thấy ánh mắt cô không dám nhìn trực diện ông.
" Tý ăn xong ta muốn con đến thư phòng gặp ta"
Sau bữa ăn
Cô đi đến thư phòng, gõ cửa đi vào. Cô thấy cha cô đang lật mở những tập văn kiện, Ông ấy là một người đàn ông rất nghiêm khắc trong công việc.
" Con ngồi xuống đi"
Hân Nghiên ngồi xuống ghế ánh mắt cô hướng đến chỗ ông.
Ông bỏ tập văn kiện xuống, đẩy một tờ giấy đến chỗ cô
" Con đọc đi"
Đây là những thiệt hại của Bạch gia, giá cổ phiếu rớt liên tục vì Bạch gia có dính dáng đến buôn bán chất cấm. Cô hoảng hốt khi đọc xong ánh mắt cô như không tin những gì mình đang đọc.
Cha cô thở dài
" Có thể Bạch gia sẽ phá sản bất cứ lúc nào"
Hân Nghiên nhói lòng khi nghĩ Bạch gia mà phá sản rồi Minh Thành... Minh Thành sẽ như thế nào
" Vậy có cách nào giúp Bạch gia không ạ?"
Lão Lý day thái dương
" Ta có thể nhưng..."
Cô vội trả lời
" Nhưng sao hả cha ?, cha cứ nói đi ạ"
Ông Lý nhìn cô với ánh mắt đầy nghiêm túc
" Con nhớ chứ hồi 5 tuổi nhà ta với Bạch gia có hôn ước, nếu muốn lấy lại thể diện cho Bạch gia thì con phải kết hôn với con trai của Bạch Việt Trạch là Bạch Minh Thành. Con có chấp nhận mối hôn nhân này không?"
Như có một tia hy vọng trong lòng chả phải vừa cứu được Bạch gia còn được gả cho Minh Thành nữa sao
" Dạ con hiểu "
....
Khi biết tin Bạch gia sắp phá sản đây như tiếng sét sẹt ngang tai Nhã Tịnh vậy. Minh Thành đến tìm cô ta nhưng cô ta luôn nói rằng mình bận và không rảnh để gặp hắn.
Những tấm thẻ mà Minh Thành từng cho cô ta, cô ta đã rút đến cạn tiền rồi mang bỏ trốn sang nước ngoài.
Hắn như hoàn toàn sụp đổ gia đình lâm vào cảnh phá sản, còn người mình yêu lại bỏ rơi hắn. Cả ngày hắn chỉ đắm chìm trong men rượu không lúc nào là tỉnh táo cả.
Hân Nghiên nhìn hắn như thế cô đau lòng lắm, cô đến bên cạnh dù bị hất hủi nhưng cô vẫn chịu được, vì người mình yêu cô có thể làm tất cả.
Bạch lão gia rất tức giận vì đứa con trai này không biết tốt xấu gì cả
Hắn từ chối liên hôn với Hân Nghiên chỉ vì nghĩ rằng Nhã Tịnh sẽ chở về bên hắn, nhưng hắn đã lầm làm gì có chuyện cô ta sẽ quay lại. Cuối cùng thì hắn vẫn phải kí vào giấy kết hôn với Hân Nghiên.
Điều đó khiến Hân Nghiên rất hạnh phúc còn đối với hắn như là điều gì đó bất hạnh nhất của cuộc đời hắn vậy.
Hai bên gia đình tính là sẽ tổ chức lễ cưới vào năm sau khi Minh Thành và Hân Nghiên đều học xong đại học có thể quản lí được công ty.
4 năm trôi qua cũng thật nhanh giờ hắn cũng đã tiếp quản công ty của Bạch gia và Lí gia, nhưng dù thế thì hắn vẫn không có một chút tình cảm nào đối với người con gái vẫn luôn đợi chờ hắn.
Đến khi hôn lễ sắp diễn ra và cũng là lúc Hứa Nhã Tịnh kia trở về, cô ta ra vẻ hối hận cho những hành động ngu ngốc của mình hồi trước và hứa sẽ bên hắn và không rời xa hắn nữa.
Thế mà hắn lại đồng ý tha thứ không một chút do dự. Hắn đưa cô ta về căn biệt thự được cha hắn tặng khi hai đứa kết hôn.