Tổng Tài, Đừng Nghịch Ngợm!

Chương 230: Tiếp đãi cô chu đáo nhất!



Hứa Thanh Vy nói xong viền mắt liền đỏ ửng, nhưng cô ấy vẫn cười nói thêm: "Đừng để vẻ ngoài mạnh mẽ của cô ấy đánh lừa anh, cô ấy từng bị tổn thương quá nhiều, không ai bảo vệ cô ấy nên cô ấy chỉ có thể tự bảo vệ mình, thật ra cô ấy yếu ớt vô cùng. Cho nên... đừng bắt nạt cô ấy, phải tốt với cô ấy, bảo vệ cô ấy! Tôi không có tư cách làm chủ giao cô ấy cho anh, nhưng nếu anh làm cô ấy thương tâm khổ sở thì tôi sẽ có tư cách mang cô ấy rời xa anh."

Thẩm Ngân Tinh cảm thấy cổ họng chua sót.

Mỗi một câu của Thanh Vy đều chạm vào nơi mềm mại nhất trong lòng cô.

Cô rất biết ơn thế giới này đã ban cho cô người bạn tuyệt vời như vậy.

"Thanh Vy..."

Thẩm Ngân Tinh thở dài, bởi vì cảm động vô cùng nên ngôn ngữ trở nên thiếu thốn, cô chỉ có thể vươn tay định nắm lấy tay Hứa Thanh Vy.

Nhưng một bàn tay to rộng lại đột nhiên vươn ra nắm lấy tay cô.

Thẩm Ngân Tinh quay đầu nhìn Bạc Hàn Xuyên, sắc mặt anh lạnh nhạt nắm lấy tay cô, nghiêm cẩn đặt lên đùi mình.

Sau đó dùng tay còn lại cầm ly rượu bên cạnh giơ lên, cười với Hứa Thanh Vy nói: "Cô không có cơ hội ấy đâu. "

Hứa Thanh Vy cũng cười: "Hi vọng như vậy."

Hai người ngửa đầu uống cạn ly rượi, kết thúc bữa cơm hôm nay.

Trong bãi đỗ xe giải trí Bích Hoàng, Bạc Hàn Xuyên nắm tay Thẩm Ngân Tinh đứng trước xe, cười nhạt nói với Hứa Thanh Vy.

"Tối nay mọi người đều uống rượu, để tôi gọi người đưa cô về."

Hứa Thanh Vy đương nhiên cũng không từ chối: "Vậy làm phiền Chủ tịch Bạc."



"Vậy... cô Hứa tùy ý chọn đi."

"Chọn gì cơ?"

Hứa Thanh Vy vừa dứt lời liền thấy một đám người không biết từ đâu xuất hiện, xếp hàng chỉnh tề trước mặt mình.

Toàn bộ đều là đàn ông, vóc dáng cao lớn, gương mặt cũng không tồi.

"Cô Hứa tùy ý chọn, chọn trúng ai thì mang người đấy đi, không cần khách sáo."

"... Anh có ý gì?"

"Đừng nghĩ nhiều, tôi chỉ là để cô chọn một người cô thuận mắt để đưa cô về nhà thôi."

Hứa Thanh Vy nén giận nói: "Chỉ là tài xế thôi, cần gì phải thuận mắt hay không thuận mắt chứ?"

Bạc Hàn Xuyên lắc đầu: "Cô Hứa, mắt thẩm mỹ là cần thiết bồi dưỡng. Tuy chỉ là tài xế, nhưng đã có điều kiện thì tất nhiên muốn chọn người mình thuận mắt thì hơn chứ."

"Thì đúng là như vậy, nhưng vì sao anh phải ân cần cung cấp cho tôi những thứ này?"

"Cô là bạn tốt nhất của Ngân Tinh, tôi đương nhiên phải tiếp đãi cô thật tốt."

"... Ha hả, anh thật có lòng." Hứa Thanh Vy nói xong, liếc nhìn một hàng người trước mặt, tùy tiện chỉ tay: "Vậy người này đi."

Bạc Hàn Xuyên liếc theo ngón tay cô ấy nhìn người kia, gật đầu: "Mắt nhìn đàn ông của cô Hứa... đúng là rất độc đáo."

"Ha hả."

"Vậy, chào cô Hứa, về nhà an toàn nhé."



"Chào anh!" Hứa Thanh Vy nặng nề quăng lại một câu, bước nhanh về phía chiếc xe Bạc Hàn Xuyên chuẩn bị.

Bạc Hàn Xuyên nhếch môi, không nói thêm gì.

Du Văn mở cửa xe cho Hứa Thanh Vy, trước khi cô ấy lên xe còn nói thêm một câu: "Cô Hứa, khi nào về tới nơi nhớ kiểm tra gmail nhé."

"Làm gì?" Hứa Thanh Vy lạnh giọng nói.

Du Văn xấu hổ cười cười: "Chủ tịch nói có ích với cô!"

"Hừ!"

Hứa Thanh Vy hừ lạnh, khom người vào xe.

...

Trên đường về.

"Tối nay anh hơi quá đáng, Thanh Vy sắp bị anh làm cho tức chết rồi."

"Anh muốn tốt cho cô ấy thôi." Bạc Hàn Xuyên thản nhiên nói.

"..." Thẩm Ngân Tinh quay đầu nhìn anh, im lặng không nói.

Một lúc lâu sau…

Bạc Hàn Xuyên: "Được rồi. Anh chỉ phòng ngừa cô ấy đổi tính hướng, sau đó bắt em chạy mất."